Chào Khách quý
|
Những bài học về cuộc sống để làm giàu thêm giá trị tinh thần của mỗi người.
NỘI DUNG CỦA CHỦ ĐỀ:
└(≣) Cuộc Sống cách đây 9 năm, 3 tháng #17761
|
Sáng sớm mờ sương, làn gió nhẹ, Sòng sành, một chiếc lá vàng rơi, Ta đứng như bất động bên đời, Chẳng buồn nhịp chân tìm lui tới. Một mình lặng lẽ như chờ đợi, Đất trời, cảnh vật vẫn thế thôi, Ta đứng mỏi chân, ta lại ngồi, Vô định, nắng trời sao buông tối. Con đường giờ đây, chẳng còn lối, Nhiệt huyết phai tàn, lòng tả tơi, Mắt nhìn như chạm đến chân trời, Chỉ muốn kề bên, một người bạn. Có bạn, dù đời vẫn gian nan, Nhưng mang tình người, ta chợt ấm, Dù bạn chẳng nói, chỉ âm thầm, Nhưng đầy thâm sâu trong chờ đợi. Khuyên răn với những điều cao vợi, Đời ta, lúc đó, chẳng cần đâu, Chỉ cần kề bên, một người bạn, Ngồi đó, lặng nhìn cùng ta thôi. Hẳn nhiên, tình bạn thì muôn lối, Nhưng tình bạn đó, hỏi mấy ai? Nếu ta tìm kiếm, sẽ kiếm hoài, Kiếm mãi nơi đâu tình bạn ấy. Chỉ khi, chính ta, tìm dựng xây, Nên bạn thiết thân của ai đó, Khi đời bạn ta, nhiều khốn khó, Ta sẽ đến gần, lặng kề bên. Tình đó rồi sẽ mãi lâu bền, Vì chính đời ta, một tình bạn, Đừng bắt người khác làm bạn ta, Hãy từ chính ta làm bạn họ. —-Tâm Gia—- Tre Xanh CA 11-1-16 |
|
└(≣) Cuộc Sống cách đây 9 năm, 3 tháng #17784
|
Thuở nhỏ, ta tập từng con chữ, Nắn nót từng nét, rất nhiều công, Rồi đến những con số chất chồng, Tập nhớ, thuộc lòng, ta tính toán. Hình tròn, mặt phẳng, nhiều phân đoạn, Câu văn, chữ, nghĩa, lắm đa đoan, Tất cả gắng sức để kiện toàn, Nâng cao trí tuệ còn chập chững. In hằn nếp nhăn cho thật vững, Thẩm thấu từng kiến thức ta mang, Nhưng chỉ được thời rồi quên lãng, Lại trở về không, thuở lúc đầu. Thường thì, kiến thức luôn ẩn dấu, Khởi phát bởi biến cố từ tâm, Chạm đến kinh nghiệm, những thăng trầm, Trong đời thường nhật, ngày ta sống. Ta tưởng khi dòng đời trải rộng, Trí nhớ càng mở đến mênh mông, Nào ngờ, đời ta nhiều phiêu lãng, Chỉ nhớ một vài những âm vang. Mong sao… giữa cuộc sống vội vàng, Chữ “ƠN”, chữ “NGHĨA”, đừng phai nhạt, Chữ “TÌNH” cả cuộc đời ta hát, Chữ “NHÂN”, chữ “NHẪN” đời ta xây… Lãng quên vốn dĩ… vẫn còn đây, Vì sống phận người có lẽ thế, Chỉ mong… giữa hạnh phúc, ê chề, Chữ “NHÂN” chữ “TÌNH” ta còn nhớ. —Tâm Gia— Tre Xanh CA 14-01-16 |
|
└(≣) Cuộc Sống cách đây 9 năm, 2 tháng #17915
|
Có ký ức lãng quên, Thoảng qua như bụi gió. Có ký ức nhạt nhòa, Tan loãng với thời gian. Có ký ức vô hồn, Chợt nhớ chỉ là nhớ. Có ký ức hằn sâu, In mãi chỉ một màu. Có ký ức muốn tìm, Chỉ mãi là dĩ vãng. Có ký ức muốn mơ, Nhưng chỉ là hư vô. Có ký ức bâng quơ, Chỉ vu vơ là thế. Có ký ức tình cờ, Rớt đọng giữa chơ vơ. Có ký ức là thơ, Đợi chờ còn dệt mãi. Có ký ức là nhạc, Gieo âm điệu trái tim. —Tâm Gia — Tre Xanh CA 5-2-16 |
|
└(≣) Cuộc Sống cách đây 9 năm, 1 tháng #18079
|
Có khi nào… Bạn trầm tư lặng lẽ, Đầy suy tư… Về ý nghĩa “nhận quà”? Bạn nhận nó vì nó thật đắt giá, Nó cao xa trên giá trị đồng tiền, Hay nó đẹp, nó dễ thương nhìn ngắm, Dễ điểm tô cho một khoảng trời riêng? Hay bạn nhận vì không còn chọn lựa, Bạn đưa tay nhận lấy thật hững hờ, Rồi lãng quên chẳng chút gì là mơ, Chẳng vang vọng một điều gì là nhớ? Nếu nhận quà chỉ vì nó là quà, Có lẽ đời chẳng có gì cao xa, Chỉ quanh quẩn bên hình dáng món quà, Nơi bàn tay, bạn chạm, cầm, nắm giữ? Nhưng dường như có điều chi thăm thẳm, Một chút tình ẩn dấu ở đó chăng? Bạn có hiểu và nghĩ suy cho bằng, Bằng tấm lòng mà người trao ký gởi? Chỉ khi đó nhận quà, nhận ý nghĩa, Không chỉ “VẬT” mà còn cả ước mơ, Cả khát mong và cả những đợi chờ, Nơi người trao âm thầm chờ bạn đó. — Tâm Gia — Tre Xanh CA 4-3-2016 |
|
└(≣) Cuộc Sống cách đây 9 năm #18391
|
ÁNH NHÌN...BAO DUNG Khi ta phạm lỗi,điều đáng sơ, Chính là ánh nhìn của tha nhân, Khi ấy, ta xao xuyến, bần thần, Chỉ muốn tìm quên trong ngõ tối. Phút giây, ngày tháng lắm bồi hồi, Đời ta cô đơn, nhiều quạnh vắng, Ta chỉ khát mong sự bình lặng, Một chút xóa nhòa lỗi lầm xưa. Ta cứ nghĩ tưởng, tựa cơn mưa, Đổ lên cuộc sống hòa ẩn dấu, Là cuốn sạch trôi mọi buồn sầu, Niềm vui, đời ta, lại bừng sáng. Nhưng lầm lỗi ấy lại đa mang, Dằn vặt tâm ta từng ngày sống, Từ ấy, tình người chẳng cao rộng, Chỉ lắm hững hờ, lắm nghi oan. Hỏi ai chẳng thích sự an toàn, Thanh cao, nhẹ nhàng bàn chân bước, An nhiên, tự tại điều mong ước, Chẳng đáng sợ gì quá khứ trôi! Khi đời càng lớn, càng lần hối, Như kéo phận người về hư không, Nhìn trời vẫn xanh, nắng vẫn hồng, Nhưng kẻ lỡ lầm lại lẩn tránh. Thử hỏi phận người vốn mong manh, Ai mang phận ấy chẳng lầm lỡ, Cớ sao ta lại chỉ hoài nhớ, Lỗi lầm của kẻ khác mà thôi. Nếu ánh mắt nhìn nhẹ nhàng trôi, Truyền tải lòng bao dung trìu mến, Ắt hẳn kẻ lỗi lầm sẽ đến, Vì đã cảm nhận được thứ tha. —Tâm Gia— TC 16.4.16 Tra Xanh ơi! BQT vắng một thời gian thôi nha, TC chờ em. Rất mong. Tạm thời TC tiếp tục công việc của em đây. |
|
└(≣) Cuộc Sống cách đây 8 năm, 10 tháng #18549
|
MỘT NỬA Một nửa nắng trời sẽ hoài còn thiếu, Chỉ trọn ngày nắng mới hiểu nhân sinh. Một nửa bóng hồng sẽ thiếu đường tình, Nên trong cuộc sống mong tìm bóng ấy. Một nửa vùng nóng, làn gió sẽ dậy, Hối thúc gọi về từng khối không trung, Một nửa vùng lạnh, cô quạnh khôn cùng, Nên trong tình người mong nhiều sưởi ấm. Một nửa vội vàng bước chân sẽ chậm, Mãi hoài tư lự chẳng thể bước đi, Một nửa tĩnh lặng sẽ chẳng là gì, Vì bao sóng gió bên đời gào thét. Một nửa yêu thương dù chẳng là ghét, Nhưng sẽ mãi là chẳng thể thương yêu, Một nửa hận thù đã sẵn tiêu điều, Dù chỉ nhen nhúm nhưng nhiều hủy hoại. Một nửa bất thường sẽ đem cổ quái, Dị dị phận người, chẳng giống một ai. Một nửa nặng nhọc sẽ lệch bờ vai, Lối đường long đong mãi hoài đổ vỡ. Một nửa cái gì cũng mang niềm nhớ, Nên mãi kiếm tìm cho được nửa kia, Cuộc sống phân biệt vốn dĩ là chia, Nên trong ngày sống mong về gắn bó. Đừng mãi dửng dưng sống đời buông bỏ, Hay vội kiếm tìm chẳng chút nghĩ suy, Một nửa cuộc đời phải biết lặng quỳ, Mới mong tìm được nửa kia hạnh phúc. —Tâm Gia— TC 28.5.16 |
|
Copyright© 2012
Thời gian tải trang: 0.21 giây