Chào Khách quý
|
Văn xuôi, chuyển kể, hồi ký...
NỘI DUNG CỦA CHỦ ĐỀ:
└(≣) Ý NGHĨA CÁC LOÀI HOA cách đây 6 năm, 11 tháng #21006
|
HOA SỐNG ĐỜI Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi, các loài cây cũng có hoa đẹp như bây giờ. Chỉ có điều là đầu họ nhẵn nhụi không hề có một sợi tóc nào nên thường hay khóc thầm vì xấu hổ. Một hôm, họ quyết định rủ nhau cùng đến thảo nguyên tìm gặp các nàng tiên nhờ họ tạo cho một mái tóc. Các bà tiên tốt bụng đồng ý dệt cho người thì một mái tóc ánh vàng, người thì một mái tóc màu đỏ rực, người thì một mái tóc đủ bảy màu… Mấy cây hoa đó soi mình xuống dòng nước chiêm ngưỡng mái tóc đẹp của mình và cảm thấy vô cùng sung sướng. Có duy nhất một bông hoa nhỏ khiêm nhường kiên nhẫn chờ đợi đến lượt mình mà không hề tỏ ra sốt ruột vì phải xếp hàng sau cùng. Tuy nhiên, khi các loài hoa khác đã xong hết và chỉ còn một mình bông hoa nhỏ đó thôi thì các nàng tiên mệt quá không muốn làm tiếp nữa vì còn nhiều việc khác phải tiến hành. Bông hoa nhỏ cứ lẽo đẽo theo sau họ khóc lóc, van nài các nàng tiên giúp mình có một bộ tóc mà vẫn không được. Nàng rất xấu hổ vì chiếc đầu nhẵn thín, bóng nhẩy của mình. Còn các loài hoa khác thì lại cười nhạo và chế giễu nàng. Đúng ngày hôm đó, Thượng Đế tổ chức buổi dạ hội trong lâu đài bằng vàng của ngài. Các hoàng tử, công chúa, các chàng kỵ sĩ, nhạc sĩ từ khắp nơi trên thế giới đều đến đông đủ. Các loài hoa cũng kiêu ngạo đến dự nhằm khoa khoang vẻ đẹp của họ. Họ tập hợp thành một hàng dài đến lâu đài. Hơn thế nữa, họ còn tẩm rất nhiều hương thơm khác nhau để thêm phần quyến rũ vì các nàng tiên vẫn chưa ban cho họ được hương thơm. Bông hoa nhỏ bé cũng đến hòa vào đám đông đó với hy vọng từ sâu thẳm trong lòng là chỉ cần chiêm ngưỡng buổi lễ hội đó qua kẻ cửa mà thôi chứ không hề dám sẽ tự giới thiệu với Thượng Đế trong bộ dạng trọc đầu như thế này.... Vào thời đó, có một cô gái làm mũ rơm ở cạnh lâu đài. Bố mẹ cô đã qua đời từ rất lâu để lại một mình cô sống đơn độc trên cõi đời. Vì quá thương nhớ cha mẹ nên cô bị ngã bệnh và trở nên rất yếu. Thậm chí, cô không thể một mình đi lấy nước từ các giếng gần đó. Thấy đoàn người đi qua nhà cô về phía lâu đài đông như trẩy hội, cô đứng bên cửa sổ và cầu xin họ: - Xin mọi người hãy giúp tôi một chút, tôi đang cần một ít nước. Hãy giúp tôi, bù lại tôi sẽ tặng chiếc mũ rất đẹp đảm bảo sẽ làm cho mọi người thích thú, hài lòng. Tuy nhiên, trong lòng họ giờ chỉ nghĩ đến việc là làm sao đến kịp buổi khiêu vũ nên chẳng hề để ý đến lời cầu xin của cô gái. Tất cả đều hối hả đi qua mặc cho cô cầu xin tha thiết. Cũng có người nghe thấy nhưng đều phớt lờ hoặc trả lời với vẻ rất lạnh nhạt: - Chúng ta chẳng có thời gian đâu mà giúp ngươi. Ngươi không thấy là mọi người đang hối hả đến buổi vũ hội ư? Chúng ta cần cái mũ của ngươi để làm gì cơ chứ? Ngươi không thấy là chúng ta ai cũng có tóc rất đẹp hay sao? Duy chỉ có bông hoa nhỏ là cảm thấy thương cô bé mồ côi yếu ớt. Nàng liền lấy nước mang về nhà cô gái. Cô bé mồ côi vô cùng xúc động trước lòng tốt của bông hoa nhỏ. Chưa hết, nàng còn giúp cô gái lên giường đi ngủ và dọn dẹp phòng cô thật sạch sẽ, gọn gàng. Nhìn cái đầu trụi tóc của bông hoa nhỏ, cô gái cất tiếng hỏi rụt rè: - Tôi thấy nàng có vẻ gì đó rất buồn. Chuyện gì xảy ra với nàng vậy? Và bông hoa nhỏ bắt đầu kể lại câu chuyện đáng buồn của mình cho cô gái. Rồi cô gái khích lệ bông hoa nhỏ cùng mình đi đến xem buổi dạ hội qua khe cửa lâu đài. Tuy nhiên, nàng cười vẻ buồn rầu và trả lời: - Không thể được đâu. Cô hãy nhìn cái đầu của tôi đây này. Tôi đến chỉ làm trò cười cho mọi người thôi. - Tôi sẽ giúp nàng – cô gái mồ cô quả quyết – nàng hãy đội chiếc mũ của tôi lên. Nó làm bằng rơm vàng tươi đấy. Chắc chắn nó sẽ rất hợp với nàng. Bông hoa nhỏ nghe theo lời khuyên của cô gái rồi cảm ơn cô và đi đến lâu đài. Khung cảnh của lễ hội thật là tuyệt vời. Tất cả mọi người đều đẹp rực rỡ như những vì sao lung linh. Các chàng hoàng tử, kỵ sĩ nắm tay các cô gái xinh đẹp say sưa trong điệu nhảy nhịp nhàng. Tuy vậy, các loài hoa vẫn nổi trội lên bởi vẻ đẹp lộng lẫy của họ. Các chàng vũ công đắm đuổi trong những câu chuyện vui vẻ cùng các cô nàng hoa xinh tươi. Còn bông hoa nhỏ khiêm tốn ngồi vào một góc nhỏ chiêm ngưỡng mọi người khiêu vũ. Bỗng lúc đó, hoàng tử Mùa Xuân bước vào trong chiếc áo khoác lung linh vẻ đẹp của mùa xuân. Tuy nhiên, vẫn không thể sánh kịp vẻ đẹp quyễn rũ của các nàng hoa xinh tươi được. Rồi sau đó, Thượng Đế thông báo sự có mặt của hoàng tử Mùa Hè. Chàng xuất hiện trong trang phục lóng lánh ánh vàng và trán chàng hoàng tử thì sáng rực lên những tia nắng mặt trời. Các nàng hoa ngây ngất như bay lên chín tầng mây trước vẻ đẹp của hoàng tử Mùa Hè. Các chàng kỵ sĩ cũng ngây ngất không kém trước sự rực rỡ của hoàng tử. Rồi bỗng nhiên, vua Mùa Thu xuất hiện đột ngột làm cho không khí vui tươi của lễ hội tan biến mất. Nhà vua Mùa Thu khoác trên mình tấm áo choàng kết bằng những làn mây xám xịt. Gió từ đâu bỗng thổi từng cơn giá lạnh. Mái tóc của vua Mùa Thu rối bời và xám xịt như những chiếc lá héo tàn. Rồi những cơn mưa kéo đến. Các nàng hoa kiêu ngạo lúc này ran sợ nép dưới cánh tay của các chàng kỵ sĩ. Mái tóc đẹp tuyệt vời của họ bỗng dưng héo tàn và rụng như lá mùa thu. Họ lúng túng bỏ chạy về phía cánh đồng, thảo nguyên và rừng rậm run rẩy mong mùa thu qua, mùa đông lại đến rồi mới đến mùa xuân, lúc mà các nàng tiên mới xuất hiện giúp họ sửa sang lại mái tóc. Chỉ có bông hoa nhỏ là vẫn giữ được chiếc mũ vàng rơm tươi của mình. Nàng trở nên đẹp nổi bật trước ánh mặt ngạc nhiên của các hoàng tử, kỵ sĩ. Và trong số đó, một chàng hoàng tử đẹp đem lòng yêu mến nàng. Thế là bông hoa nhỏ cùng hoàng tử tổ chức lễ cưới và sinh con đẻ cái. Con cái của họ cũng đẹp tuyệt vời. Thấy vậy, những bông hoa cùng họ với nàng cũng tìm đến cô gái làm mũ rơm và xin cô tặng cho chiếc mũ rơm. Mỗi hoa đội trên đầu một kiểu mũ riêng. Từ đó trở đi, loài hoa này không bao giờ héo tàn, thậm chí ngay cả khi bị con người ngắt đi. Chính vì thế, người ta gọi loài hoa này là hoa sống đời. Cả bốn mùa trong năm, hoa sống đời đều đẹp rực rỡ không như các loài hoa khác… St Tre Xanh CA 7-1-18 |
|
└(≣) Ý NGHĨA CÁC LOÀI HOA cách đây 6 năm, 10 tháng #21044
|
SỰ TÍCH HOA CỎ MAY Hoa cỏ may sắc nhọn, nhức nhối một nỗi niềm đau của tình yêu trong xa cách. Câu chuyện về loài hoa không hương không sắc là hóa thân của một cô gái giàu có xinh đẹp, lỡ yêu thương một anh trai nghèo được kể lại như sau: Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nọ có đôi trai gái yêu nhau rất thắm thiết. Nàng xinh đẹp, là con gái của một gia đình giàu có, một tiểu thư khuê các, còn chàng chỉ là anh đốn củi nghèo, mồ côi sống trong túp lều tranh xơ xác. Có không ít những người môn đăng hộ đối muốn cùng nàng “kết tóc xe tơ”, nhưng nàng chẳng cảm mến ai, vì trọn con tim đã gửi cho chàng trai chăm chỉ, thật thà, tốt bụng. Mối tình của họ không được chấp thuận, bố mẹ nàng đuổi chàng ra khỏi làng. Vì quá yêu nhau, họ bàn bạc đi đến một nơi thật xa, nơi không ai biết để cùng làm ăn sinh sống. Chàng sẽ cày cuốc thuê, nàng ở nhà trồng rau, dệt vải. Họ chấp nhận cơ cực để được sống bên nhau trọn đời. Nhưng cuộc sống cơ cực đã biến nàng từ một tiểu thư khuê các thành người đàn bà lam lũ. Nhìn người vợ trẻ rất mực yêu quý phải vất vả đầu tắt mặt tối, chàng không an lòng. Hàng đêm chàng tự dày vò, trách cứ bản thân đã không đem lại được cuộc sống đầy đủ cho vợ. Nỗi day dứt khiến chàng quyết chí ra đi làm giàu. Chàng để chút vốn liếng ít ỏi còn lại đỡ đần người vợ trẻ rồi ra đi, hẹn một năm sau trở về với cuộc sống đầy đủ, khá giả hơn. Người con gái ở nhà dệt đan, trồng rau, nuôi trong mình niềm tin, niềm hy vọng mãnh liệt chàng sẽ trở về. Một năm, hai năm, rồi ba năm…thời gian cứ đằng đẵng trôi đi, nàng vẫn không nhận được tin tức của chồng. Nỗi nhớ nhung cùng niềm mong mỏi làm nàng ngày càng trở nên xơ xác, héo hon. Tình yêu, niềm tin vào người chồng thật thà, tốt bụng khiến nàng quyết định đi tìm chàng với ước mong về một ngày mai đoàn tụ. Nàng ra đi, đi đến đâu cũng hỏi về tung tích người chồng yêu quý. Biển người mênh mông bao nhiêu, đất trời rộng lớn bao nhiêu cũng không làm người con gái ấy nản lòng. Tình yêu vẫn luôn thường trực và bùng cháy trong sâu thẳm trái tim, một trái tim khát khao kiếm tìm hạnh phúc. Thế nhưng tình yêu, niềm tin và hy vọng của nàng cuối cùng chỉ đổi lại bằng những cái lắc đầu, xua tay. Nàng cứ đi, đi mãi, cho đến một ngày mệt quá xỉu lúc nào không hay. Nàng nằm xuống, trong lòng vẫn đau đáu nỗi niềm chờ mong, hy vọng. Cảm kích trước tình yêu son sắt thủy chung của người vợ trẻ, sau khi nàng chết, Ngọc Hoàng đã hóa phép biến nàng thành một loài hoa cỏ, loài hoa cỏ màu tím bàng bạc, có sức sống mãnh liệt giống như tình yêu thủy chung của nàng. Chị gió tốt bụng cảm động trước tấm chân tình của người con gái đã đem loài hoa cỏ ấy đi khắp mọi nơi trên các nẻo đường gần xa. Dù cho người con gái ấy không còn nữa, nhưng tình yêu của nàng thì bất diệt cùng tháng năm, để rồi mỗi lần có khách đi đường ngang qua, nàng vẫn cố gắng níu bám vạt áo họ để hỏi thăm tin tức về chồng. Loài hoa dại nhỏ bé này rất được ưu ái trong thơ ca: Ô kìa, ai nhắc hoa cỏ may? Chiều xưa nắng tím nhẹ rơi đầy Sợi thương em dệt khâu vào áo Để trọn kiếp này tay trong tay … Hay… Cỏ may lối nhỏ chờ ai ? Hoàng hôn bảng lảng phôi phai nắng mờ Bạn thơ bỗng gặp bất ngờ Để hoa cỏ tím thẫn thờ trong sương … Xuân Quỳnh từng viết: Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may Áo em sơ ý cỏ găm đầy Lời yêu mỏng mảnh như màu khói Ai biết lòng anh có đổi thay St Tre Xanh CA 20-01-18 |
|
└(≣) Ý NGHĨA CÁC LOÀI HOA cách đây 6 năm, 10 tháng #21099
|
CHUYỆN KỂ VỀ LOÀI HOA BẰNG LĂNG TÍM Sự tích Bằng Lăng thật nên thơ Là lòng chung thủy, nét ngây ngô Tình yêu trong sáng màu hoa tím Sống từ xa xưa đến tận giờ. Đó là một câu chuyện kể về nàng công chúa bé bỏng yêu màu tím và chàng thư sinh nghèo say đắm màu tím hoa Bằng lăng. Ngày xửa ngày xưa, trên thiên đình, Ngọc Hoàng có mười hai cô công chúa xinh đẹp, mỗi người một vẻ, rất được Ngọc Hoàng thương mến, luôn dành những gì tốt đẹp nhất cho các con của mình. Một ngày kia, Ngọc Hoàng cho gọi mười hai cô công chúa của mình lại và ban cho một đặc ân là sẽ cho các con mình làm nữ hoàng các loài hoa dưới trần. Cả mười một cô đều chọn cho mình một loài hoa, cô thì chọn hoa hồng, cô thì hoa lan, cô kia lại hoa lyly…duy chỉ có cô út là phân vân mãi không chọn được loài hoa nào. Đến khi Ngọc Hoàng lên tiếng hỏi, cô mới thưa rằng: “Thưa phụ hoàng, từ nhỏ đến giờ con rất thích màu tím thơ ngây nên mong phụ hoàng hãy cho con làm nữ hoàng của loài hoa mang màu tím ấy!” Ngọc Hoàng suy nghĩ tới, suy nghĩ lui mới quyết định cho nàng công chúa bé bỏng của mình làm nữ hoàng loài hoa Bằng Lăng. Cùng thời điểm đó, ở dương gian có chàng thư sinh nghèo, thấy vẻ đẹp giản dị, dịu dàng của hoa Bằng Lăng nên chàng liền mang về nhà trồng để ngày nào cũng được ngắm. Mỗi năm vào mùa hoa nở, chàng thư sinh ấy ngày càng đắm say màu tím quyến rũ ấy, dần dần chàng đem lòng yêu thương loài hoa ấy. Cũng lúc ấy nàng công chúa út cũng say mê tài văn thơ của chàng thư sinh. Nàng xin phụ hoàng cho mình được xuống trần gian kết tóc se duyên với chàng thư sinh. Nhưng Ngọc Hoàng phản đối quyết liệt vì tiên và người không thể đến với nhau được. Nàng công chúa út từ đó u buồn, suy tư, nhớ nhung. Bao nhiêu người trên thiên đình đến hỏi xin cưới nhưng nàng đều từ chối. Và cũng tử đó, loài hoa Bằng Lăng ngày càng phai nhạt màu tím. Còn chàng thư sinh vẫn một lòng si tình loài hoa Bằng Lăng màu tím ấy. Vậy nên kể từ đó, nhân gian gọi hoa Bằng Lăng là loài hoa chung thuỷ, màu tím thơ ngây tượng trưng cho mối tình đầu ngây ngô của tuổi học trò. St Tre Xanh CA 02-02-18 |
|
└(≣) Ý NGHĨA CÁC LOÀI HOA cách đây 6 năm, 8 tháng #21262
|
SỰ TÍCH VỀ HOA CẨM TÚ CẦU Màu trắng trinh nguyên, màu đỏ mãnh liệt, màu xanh hy vọng, màu tím thủy chung,… Đó là những đóa hoa có hình cầu được tạo thành bởi các nhánh hoa nhỏ khác. Tình yêu của nàng Li-a xinh đẹp đã tạo nên hàng triệu bông hoa đua nở ngập tràn nhiều màu sắc. Từ đó, người ta đặt tên cho loài hoa này là Cẩm Tú Cầu. Câu chuyện được tương truyền lại như sau: Li -a một cô gái xinh đẹp trong sáng như thiên thần. Cô đã làm xiêu lòng không biết bao nhiêu chàng trai muốn cưới được cô nhưng cô chỉ để ý đến Erike, người hàng xóm lớn lên cùng cô. Lễ kết duyên hai người đã được định sẵn, nhưng buổi tuyển chọn nhà tiên tri đã phá vỡ tất cả. Tục lệ ở làng cô cứ 6 năm lại được thực hiện một lần đó là tổ chức chọn nhà tiên tri để trao trượng quyền năng, nhà tiên tri phải là cô gái tròn 16 tuổi trinh nguyên, được mọi người tôn sùng như một vị thánh nhưng cái giá phải trả là cô sẽ phải ở đền thờ suốt sáu năm tại vị cũng như không bao giờ được lập gia đình sau đó. Cha mẹ Li-a hủy lễ và khuyên con gái mình tham gia vào buổi chọn nhà tiên tri, vì đó là niềm tự hào của gia đình, vả lại chưa chắc cô sẽ được chọn, nếu không được, đám cưới sẽ diễn ra sau khi kết thúc lễ hội. Dù vậy, đêm đó Li-a vẫn khóc đến cạn nước mắt. Trong buổi lễ Li-a thầm cầu nguyện người được chọn không phải là cô, đó không phải con đường cô muốn, cô chỉ cần được bên cạnh người cô yêu mà thôi. Nhưng định mệnh vẫn là định mệnh. Li-a đã được chọn là nhà tiên tri mới. Erike đau đớn bỏ đi khỏi bộ tộc và không còn ai nhìn thấy anh nữa. Mang trong mình trọng trách là một là tiên tri nhưng Li-a chưa bao giờ nguôi mong mỏi gặp lại người yêu, mỗi ngày cô đều cầu nguyện cho Erike được bình an sống trong hạnh phúc. Rồi sau ba năm Erike đã trở về làng với mong muốn gặp lại người a yêu. Hai người nhìn nhau trong xót xa và nước mắt. Erike đã khuyên nàng bỏ trốn cùng mình nhưng Li- a rất lo sợ khi mình nhận trách nhiệm của nhà tiên tri. Erike bị phát hiện và bị bắt rồi hai người cùng chạy chốn vào rừng sâu.Vì chạy trốn nhiều ngày mà Li -a đã kiệt sức không thể đi tiếp được. Phía sau là tiếng hò hét của bộ tộc kéo đến, cô biết rằng nếu bị bắt chắc chắn Erike sẽ bị xử tử vì đây một trọng tội. Không để cho Erike chạy thoát đám người bộ tộc đã dùng cung tên bắn những mũi tên nhọn sắc về phía Erike, một trong những mũi tên đã bay vào tim của Erike. Nhưng Lia- a đã đỡ mũi tên đó thay anh, Erike vô cùng đau đớn, sững sờ khi thấy Li- a bị thương. Mũi tên đâm quá sâu vào ngực cô, nó cướp đi nguồn sức lực cuối cùng. Li-a cố gượng dậy, cô chống cây trượng xuống đất rồi giơ cao hai tay lên trời. Toàn bộ cánh đồng bỗng nhiên hóa thành một rừng cây cao gần hai mét ngăn những kẻ đuổi theo. Từ các bụi cây bỗng dưng hàng triệu bông hoa đua nở, chúng có hình cầu được tạo thành bởi các nhánh hoa nhỏ khác. Màu trắng của hoa ngập tràn trên cánh đồng. Một cảnh tượng đẹp kì lạ nhưng hình bóng Li-a dần phai nhạt rồi biến mất trước mắt Erike. Xung quanh anh giờ đây chỉ có loài hoa lạ kia cũng chính là người con gái đã chết vì anh. Tự dằn vặt và trách bản thân, Erike không rời đi nửa bước, anh ở lại nơi đây bảo vệ cô, loài hoa màu trắng tinh khiết như tình yêu cô dành cho anh. Erike đã chết vì đói và khát sau những tháng ngày dài. Tình yêu của họ đã tạo nên những màu sắc khác cho những bông hoa màu trắng tượng trưng cho tình yêu của họ: Vẫn giữ màu trắng trinh nguyên, màu đỏ mãnh liệt, màu xanh hy vọng, màu tím thuỷ chung,…Từ đó, người ta đặt tên cho loài hoa này là Cẩm Tú Cầu. St Tre Xanh CA 24-03-18 |
|
└(≣) Ý NGHĨA CÁC LOÀI HOA cách đây 6 năm, 8 tháng #21292
|
Bạn có biết không, hoa cát cánh còn có tên gọi khác trong tiếng Anh là Endymion, cái tên được lấy từ câu chuyện tình yêu đầy thơ mộng của càng trai chăn cừu trẻ đẹp được nữ thần Mặt Trăng Selene đem lòng yêu thương. Câu chuyện tình yêu này được xem là thiên tình đầy lãng mạn của đất nước Hy Lạp và cũng là sự tích về loài hoa cát cánh màu tím ngày nay. Chuyện kể về một vị nữ thần Mặt trăng có sắc đẹp tuyệt trần tên là Selene ở trên ngọn núi của những vị thần, nàng thầm quan sát và đem lòng yêu chàng trai chăn cừu tên Endymion tha thiết. Thế nhưng chàng trai trần tục Endymion đâu hề hay biết về tình yêu mà nữ thần cao quý dành cho mình. Chàng chỉ mong ước cho mình luôn giữ được vẻ trẻ đẹp mãi cùng thời gian. Lời khẩn cầu tha thiết của Endymion đã làm lay động thần Zeus và ngài đã đồng ý thực hiện ý nguyện chàng chăn cừu nhưng đổi lại thì chàng phải đồng ý với điều kiện vẻ đẹp ấy phải đi cùng giấc ngủ thiên thu của chàng trai trẻ. Selene hay tin thì rất đỗi đau lòng, nàng liền đánh cỗ xe ngựa trắng muốn nhanh chóng xuống trần gian tìm đến nơi người yêu chìm trong giấc ngủ. Nơi nàng đến là động Latmos huyền bí, nơi không có ánh sáng mặt trời, nàng thấy Endymion đang chìm đắm trong giấc ngủ và khuôn mặt chàng vẫn bừng sáng sắc đẹp mà nàng thầm tương tư. Selene nằm xuống và áp khuôn mặt xinh đẹp vào ngực người yêu để cảm nhận mùi hương và hơi thở ấm áp của chàng. Không gì có thể đánh thức Endymion được nữa và cứ mỗi đêm thì người ta lại thấy một nàng tiên xinh đẹp cưỡi cỗ xe ngựa trắng mốt và đầu đội chiếc vương miện hình trăng khuyết cao quý đáp xuống hang động tối tăm. Ánh sáng toát ra từ cơ thể Selene tỏa sáng khắp một vùng nhưng vẫn không làm đôi mắt Emdymion lay động, nàng đau đơn thì thầm vào tay người yêu những lời âu yếm không ngừng. Mỗi ngày lặng lẽ trôi qua, đã nhiều năm mà Endymion vẫn chìm sâu trong giấc ngủ còn Selena vẫn đến bên người yêu mỗi ngày trong âm thầm và không ngừng hi vọng chàng sẽ tỉnh dậy. Sau này, nơi ánh sáng nàng Selena chiếu rọi xuống mọc lên những bông hoa màu tím hình sao huyền diệu, người ta gọi đó là hoa Endymion, loài hoa được tạo nên từ nước mắt và sự thủy chung của vị nữ thần xinh đẹp. Hoa cát cánh có thân mỏng và những bông hoa mang hình dáng của chiếc chuông hình sao nhỏ nhắn màu xanh tím, với vẻ đẹp ngot ngào ấy mà hoa cát cánh thường được chọn làm hoa tặng người yêu để thể hiện tình cảm trong sáng và ngây thơ của các cặp đôi. Hoa cát cánh mọc dại đầy mạnh mẽ là loài hoa đại diện cho những cô gái có vẻ ngoài yếu đuối nhưng vẫn luôn vượt qua cám dỗ của cuộc sống và giữ được tâm hồ thanh cao, thánh thiện cùng tình yêu thủy chung, son sắt, biết nhẫn nhịn và chờ đợi hạnh phúc đến với mình. Loài hoa màu tím nhỏ nhắn là biểu tượng của sự khiêm tốn, lòng kiên định và thủy chung trước sau như một không hề thay đổi. St Tre Xanh CA 7 tháng 4 |
|
└(≣) Ý NGHĨA CÁC LOÀI HOA cách đây 6 năm, 6 tháng #21423
|
Truyện kể rằng: Ngày xửa ngày xưa, có một bộ tộc Lasiêng sinh sống ở vùng Tây nguyên xa xôi có chàng K’lang và nàng H’limh yêu nhau tha thiết. Ngày ngày chàng K’lang vào rừng săn bắt thú rừng, còn nàng H’limh khéo léo dệt tấm chăn cho chồng. Tối tối hai người họ lại cùng nhau và dân làng trong buôn quây quần đốt lửa và múa hát. Cuộc sống vui vẻ hạnh phúc dần trôi qua cho đến ngày biến cố đột ngột xảy ra với họ Đó là một ngày bình thường như bao ngày khác, K’lang vào rừng săn thú nhưng tới tối muộn vẫn chưa thấy về. H’limh chờ hoài không thấy, nàng lo lắng bèn đi tìm K’lang. Nàng đi sâu vào rừng và thảng thốt cất tiếng gọi người yêu nhưng đi mãi, đi mãi, hết mười mấy con suối, mười mấy ngọn núi rồi mà vẫn không thấy K’lang đâu cả. Cái giá rét của khí trời lập đông trên vùng cao nguyên khiến cho nàng thêm lạnh lẽo hiu quạnh và cô đơn tuyệt vọng… Không đủ sức chịu đựng khi vừa đói, vừa rét, nàng đã ngủ thiếp đi và trong giấc mơ nàng thấy chàng K’Lang gọi nàng và bảo nàng hãy đi thêm một con suối nữa sẽ gặp chàng ở đó. Giật mình tỉnh dậy như được tiếp thêm động lực, H’limh vượt qua bao mệt mỏi tiếp tục đi tiếp đến cuối nguồn. Và kìa một cảnh tượng thật hãi hùng và vô cùng đau xót hiện ra trước mắt nàng: Người yêu của nàng là K’Lang đang bị người bộ tộc Lasíêng trói chặt và chết từ lúc nào không biết. Quá đau khổ, nàng chạy lao mình đến ôm lấy thi thể chàng H’Lang mặc cho những mũi tên, những ngọn giáo đâm vào da thịt. Mặc cho bao nhiêu đau đớn nàng vẫn quyết bảo vệ cho người yêu cho tới khi nàng bị trúng mũi tên độc cuối cùng của chàng LaRihn – con trai tộc trưởng Lasiêng. Thì ra vì quá ghen tuông với tình yêu của H’limh dành cho K’lang, La Rihn đã bắt K’lang và bắn ra mũi tên hận tình. Nhưng chàng đâu có ngờ, người lãnh trọn mũi tên nghiệt ngã ấy lại là H’limh – người con gái mà chàng ngày đêm thương thầm trộm nhớ nhưng không được đáp lại tình cảm. Nàng chết trong tư thế quỳ xuống đất và ôm lấy K’Lang không rời. Về sau, tại nơi đôi uyên ương lìa xa sự sống, người ta thấy mọc lên một loài cây mà hoa chỉ nở vào đầu mùa thu – thời điểm H’Limh và K’Lang chết bên nhau. Loài hoa lạ có màu vàng rực pha chút cam có sức sống mãnh liệt như tình yêu thuỷ chung H’Limh và K’Lang. Người xưa đã gọi loài hoa dại này với cái tên mang một chút kiêu sa, một chút lãng mạn: Dã Quỳ. “Dã” có nghĩa là hoang dã; “Quỳ” có nghĩa là quỳ gục xuống. Từ đó, cứ mỗi độ tháng 10 sang, nơi nàng H’limh chết lại nở ra một loài hoa có màu vàng rực. Người ta thường gọi là hoa Dã Quỳ. Cây hoa Dã Quỳ rất dễ mọc và mọc rất nhanh. Những cánh hoa màu vàng tràn đầy sức sống mãnh liệt, ý chí bất khuất như tình yêu chung thủy của nàng H’limh. Ngày nay, vẻ đẹp hoang dại của Dã Quỳ cũng như cậu chuyện tình yêu của H’limh và K’Lang đã trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho các văn nghệ sĩ. Bạn có thể bắt gặp những con đường vàng rực nắng Dã Quỳ trong văn thơ, âm nhạc và ngay cả phim ảnh. St Tre Xanh CA 5 Tháng 6, 2018 |
|
Copyright© 2012
Thời gian tải trang: 0.21 giây