Thông tin tiện ích  

   

Tin Nhắn

sondung: Xin lỗi Thầy Cô em đi hoang lâu giờ mới trở về thăm lại trường xưa. Em hứa từ nay sẽ không đi xa nữa.
sondung: Chào Thầy Cô! Em mới gởi bài viết: TRÙNG DƯƠNG HỘI NGỘ vào trang văn, nhờ Thầy Cô giúp em gởi Video và hình ảnh vào trang của bài, em không biết cách gởi hình vào ạ! Cám ơn Thầy Cô!
sondung: Chào Thầy Cô
Thanha: Thầy cô chúc Gia đình Thắng Nhung năm mới nhiều sức khỏe , vui vẻ, hạnh phúc
Thanha: Thầy cô cám ơn quá Giáng Sinh và Năm Mới của gia đình Thắng Nhung gửi vừa kịp lúc cả nhà đông đủ.Vui lắm Nhung ơi!Bánh Tét tuyệt vời! ...ngon quá đi ăn bánh nhớ má
Thanha: Thành thật chia buồn cùng gia đình và tang quyến về sự mất mát này Cụ bà thọ 93 tuổi.Cám ơn em về bài hát "Mợ tôi"
dpham66: Mẹ Minh Đức mới vừa qua đời. Bà thọ 93 tuổi. MĐ mới đăng bài hát về mẹ "Mợ Tôi". Xin mời thầy cô và các bạn vào xem... Tears!
Thanha: Chào Thanh Cẩm, thầy cô rất vui mừng gặp lại em.Chúc em nhiều sức khỏe và niềm vui khi trở về maitruongxuath.org
Thanh Cam: Chào cô và các anh chị em! Lâu nay em biệt tích, thật là có lỗi với mọi người! Giờ viết tin nhắn tính bấm “nhập” để xuống dòng, rồi chữ biến mất nên viết lại, thành ra chào hai ba lần!
Thanh Cam: Chào cô và các anh chị em!
Thanh Cam: Chào cô và các anh chị em!
Thanh Cam: Chào cô!
Thanha: TC chao dang cao, em và gia dinh khỏe ? lâu quá mới thấy em ghé thăm trường xưa. Hân hạnh đón tiếp.
dang cao: Chào TC
TÚ VĨNH: Kính chào thầy cô và các bạn. Chúc MTX một năm mới an khang thịnh vượng, vạn sự như ý.
Thanha: Thầy cô cám ơn hai em Thắng Nhung về những chiếc bánh chưng và bánh tét tình nghĩa đã gởi đến thầy cô nhân mùa Giáng Sinh-Năm Mới. Chúc gia đình hai em một mùa Giáng Sinh An bình và năm mới thành đạt.
Thanha: Cầu xin cho tất cả mọi người bình an qua mùa Covid. Năm nay buồn quá hả Thảo?. TC ở nhà suốt không dám đi đâu trừ lúc đi chợ và chạy xe đạp vô rừng.
Thanh Thảo: Em cám ơn TC nhiều ạ . Em cũng đang nghĩ cho cách này . Em sẽ cố gắng . Năm nay 2020 trọn năm bị Covid nên tháng 12 này ko bận làm bánh cho nhà Thờ và hãng TC ơi .
Thanha: TC đã đưa hình lên rồi. Em đừng ngại trong việc đưa hình, cứ viết bài TC sẽ đưa hình giúp. Cám ơn em.
Thanha: Vậy khi nào rảnh em viết bài và lên hình nhé.Thầy cô chúc em thành công.
Thanh Thảo: Nhưng chưa biết cách đưa hình vào như thế nào ? Bắt đầu tùn tới này em bận cho đến cuối tháng 12 về làm bánh . Em cám ơn TC đã sưu tầm được trang up hình này .
Thanh Thảo: Em đã sign in vào Imgur rồi TC ơi !
Thanha: Thầy Cô chỉ các em muốn post hình ảnh cá nhân vào MTX, các em hãy up vào Imgur rồi copy qua như trước đây đối với Flickr hoặc Photobucket. Bởi vì Imgur tiện lợi hơn, không cần có tài khoản và không giới hạn dung lượng.
Thanha: Kinh Thần Nông còn có bài "Trung uy nuôi tôm" tác giả Phương Toàn.
Thanha: Mời các em nghe đọc truyện người thật việc thật, người viết ở kinh Thần nông (kinh 5) .
Thanha: Đã có video buổi họp mặt ngày 8/6 tại trường mới C3 Tân Hiệp, do đài phát thanh truyển hình địa phương Tân Hiệp quay.
Thanha: Cám ơn Minh Châu đã báo cáo quĩ tới ngày 20/3/2019. Còn 3 tuần nữa chúng ta có kỳ họp vào ngày 8/6. Minh Châu kiểm tra tài khoản thường xuyên và báo cáo kịp thời lên quĩ những mạnh thường quân ủng hộ cho kỳ họp mặt này. Cám ơn em.
Thanh Thảo: Dạ Thầy Cô . Sau chuyến du lịch VN lần này , Nancy nói với mẹ : < VN đẹp quá ! Mai mốt đi làm có tiền , con sẽ về một mình ! > . Vậy là vui rồi TC ơi . Một đứa trẻ sanh ra ở Mỹ . Khi theo Mẹ về thăm quê hương mà khen được VN rất đẹp là quá tốt rồi . Chỉ sợ dẫn chúng về , nó chê ko bao giờ trở lại nữa thì nguy .
Thanha: Nancy thích lắm đây, TC không muốn vào bài comment để bài Thanh Thảo cuối cùng các bạn vào xem cho dễ.
Thanha: Chào Thanh Thảo,đọc bài du lịch miền Trung thích lắm, hy vọng tháng 6 nầy về họp mặt sẽ có dịp ra nơi ây.
Trieu Nguyen: Em kính chào thầy cô! Em cảm ơn thầy cô đã luôn chú ý và động viên em.
Thanha: Chào em Trieu Nguyen sau, thời gian vắng bóng trở lại trường xưa với ngòi bút điêu luyện hơn, văn hay chữ tốt hơn đem lại sinh khí mới với luồng gió cũ kỷ đong đầy kỷ niệm một thời khốn khó miền Cái Sắn. Cám ơn sự trở lại của em, trường xưa cảm thấy ấm áp hơn.
caonguyen: Chúc Út Sao và gia đình giáng sinh vui
vẻ
sondung: Dạ! Thưa Thầy Cô . Hôm giờ mấy cháu Vy Ngọc bận việc quá nên chưa làm clip video được , em thì mò hoài mà chưa vô phim được ,em có nhắn tin nhờ Thầy lúc nào rảnh đưa vô dùm vì những đoạn phim đó em giở qua phone của Thầy đó . Kính
Thanha: Chào Sondung, Phim em quay cho TC nhờ bé Vy đưa vào Youtube, sau đó chuyển link vào nội dung MTX như một bài viết,, để minh họa cho hai bài thơ trên. Thơ hay lắm sondung ạ. Cám ơn hai em.
sondung: Dạ chúng em cám ơn Thầy Cô đã tìm giúp , chúng em sẽ xin hoàn thành công việc ạ !

Để gửi tin nhắn xin hãy đăng nhập.
   
   

Trang web hiện có:
140 khách & 0 thành viên trực tuyến

   
Chào Khách quý
Tên đăng nhập: Mật mã: Tự động đăng nhập

Cười thoải mái, cười vô tư...

NỘI DUNG CỦA CHỦ ĐỀ:

└(≣) NHIỀU TRUYỆN CƯỜI GÓP NHẶT cách đây 9 năm, 10 tháng #14163

VÌ SAO ĐÁNH VỢ

Tại phiên tòa xử một ông chồng vũ phu.Quan tòa hỏi:
-Tại sao anh đánh vợ?Anh có biết đánh vợ là hành động vũ phu không?
Người chồng đáp:
-Dạ!Tôi biết nhưng vì cô ấy khuyến mãi món quà quá lớn!
-Quà gì?Quan tòa ngạc nhiên.
-Cô ấy bảo:"Có giỏi thì đánh đi,tôi bỏ nhà đi luôn cho mà xem!"

ĐỘNG CƠ NÀO?

Phóng viên hỏi một VĐV điền kinh;
-Động cơ nào đã giúp anh đoạt huy chương vàng?
-Anh cứ đùa!Tôi chạy bằng hai chân chứ có gắn động cơ nào đâu?

CHẾT HẾT CẢ

"Này cậu,làm sao mà người tiền sử có thể sống thiếu máy tính,điện thoại di động,TV,radio...được nhỉ?"
"Tất nhiên là họ không thể sống được.Cậu không thấy là họ chết hết cả rồi sao!"

NGHỀ GÌ DỄ

Một người tâm sự với bạn:
-Thời buổi này,làm nghề gì cũng khó,chỉ có nghề bán thuốc Tây là dễ nhất thôi!
-Sao vậy?
-Vì mỗi khi bán thuốc chỉ cần nói với khách hàng:"Xin đọc kỹ trước khi dùng,thế là xong!


BBP(st)
13-12-2014

└(≣) NHIỀU TRUYỆN CƯỜI GÓP NHẶT cách đây 9 năm, 10 tháng #14214

THAY ĐỔI RẤT NHIỀU SAU KHI LẤY VỢ

Hai người bạn từ thời tiểu học tình cờ gặp lại, kéo nhau vào quán nhậu hỏi han tâm sự.



Một người hỏi:

- Trước khi lấy vợ mày làm gì?

- Thất nghiệp!

- Thế sau khi lập gia đình?

- Tao làm không hết việc.

- ???


TT(St)
15.12.14

└(≣) NHIỀU TRUYỆN CƯỜI GÓP NHẶT cách đây 9 năm, 10 tháng #14273

VỊT QUAY BẮC KINH



Quán ăn bữa ấy đông người.

Bỗng một người khách dáng vẻ phong trần, từng trải bước vào.

Ông ta gọi độc một món Vịt quay Bắc Kinh. Trước khi anh bồi bàn đi vào phía trong, ông ta còn dặn đi dặn lại: "phải là vịt Bắc Kinh tôi mới trả tiền".

Chủ quán thấy ông khách có vẻ "sành điệu" bèn chạy ra đon đả: -

Quý vị cứ yên tâm. Nhà hàng của chúng tôi đảm bảo uy tín, chất lượng.

Một lúc sau, nhà bếp đưa lên một con vịt quay vàng ươm, thơm phức.


Vị khách hít hà phao câu vịt ba cái rồi nói chắc như đinh đóng cột:

- Đây là vịt Thượng Hải.

Chủ quán chữa ngượng:

- Đầu bếp của tôi thật sơ xuất. Xin ông vui lòng đợi thêm chút nữa.

Mười lăm phút sau, nhà bếp lại bưng lên một con vịt béo quay, vàng rộm.


Vị khách tiếp tục ngửi phao câu rồi phán "xanh rờn":- Nếu tôi không nhầm thì đây là vịt Thẩm quyến.

Lần này chủ quán tái mặt.

Sau khi xin lỗi vị thực khách, ông bèn đích thân vào tận bên trong chỉ đạo bếp trưởng.

Cuối cùng, món Vịt quay Bắc Kinh cũng được đưa lên. Ông chủ quán cười như hối lỗi:

- Nhà hàng chúng tôi xin biếu không ông con vịt quay này ạ.



Khuya hôm đó, vị thực khách đang mơ màng ngủ thì chợt nghe thấy có tiếng chuông cửa.

Thành phố này ông chẳng biết ai.

Mở cửa ra thì thấy cô nhân viên phục vụ quán ăn buổi sáng.


- Thưa ông, vất vả lắm con mới tìm được ra ông ở khách sạn này. -

Cô tìm tôi có việc gì thế?

Vị khách hỏi

- Dạ, sáng nay con chứng kiến từ đầu đến cuối việc ông ngửi phao câu vịt mà đoán được ra vịt của địa phương nào...



- Vậy thì sao?


- Da....Con lưu lạc từ nhỏ...

Giờ chẳng biết quê hương bản quán mình ở đâu.

Nay con muốn nhờ ông tìm giúp hộ...


TT(St)
20.12.14

└(≣) NHIỀU TRUYỆN CƯỜI GÓP NHẶT cách đây 9 năm, 10 tháng #14380

KINH NGHIỆM

Bố vợ bị tai nạn xe máy,may là chỉ bị xây xát nhẹ.Con rể đến thăm,động viên:
-Bố bị tai nạn thế là do năm tuổi đấy.Cũng may là hạn tuổi Tuất nên chỉ bị nhẹ,vết thương vào phần mềm chắc nhanh khỏi thôi.
-Sao anh biết chắc thế?
-Thưa bố.tại vì theo kinh nghiệm dân gian thì"chó liền da,gà liền xương"ạ!

KHÔNG HỎI KỸ

Một ông đi trong công viên thấy chiếc ghế có một người đang ngồi,bên dưới có một con chó.Ông ta cũng muốn ngồi,nhưng còn ngại con chó vì trông nó có vẻ rất dữ,nên hỏi người kia:
-Chó của anh có cắn người không?
-Chó của tôi không cắn ai bao giờ.
Người đàn ông tiến đến,ngồi xuống ghế và liền bị con chó ngoạm luôn cho một phát.Ông ta tức giận:
-Thế mà anh bảo là chó của anh không cắn ai.
-Nhưng tôi có bảo con chó này là của tôi đâu?

CHUYỂN NGỮ

Cô giáo hỏi học trò:
-Con ngựa khi chạy nhanh nhất gọi là gì?
-Phi nước đại ạ!
-Thế khi nó chạy chậm thì gọi là gì?
-Phi nước...tiểu ạ!

CHỈ BIẾT BỐ CỦA CON LỢN

Thấy con suốt ngày chỉ nghịch ngợm,không lo học hành,ông bố tức giận mắng:
-Mày là đồ con lợn!Có biết thế nào là con lợn không hả?
-Dạ không,con chỉ biết bố của con lợn không phải là con người thôi ạ!

PHẢI CỤ THỂ

Sếp chỉ đạo nhân viên:
-Từ giờ trở đi,mọi người phải bỏ ngay cái bệnh chung chung,làm gì cũng phải cho cụ thể.Báo cáo gì phải báo cáo cụ thể,hỏi gì phải hỏi cụ thể,trình gì cũng phải trình cụ thể.
Thiếu cụ thể là không làm gì được.Ngay như tôi đây,suy nghĩ gì cũng phải nghĩ cho cụ thể.
Một nhân viên mới lấm lét hỏi:
-Thưa sếp,cụ Thể là cấp trên của sếp ạ?


BBP(st)
28-12-2014

└(≣) NHIỀU TRUYỆN CƯỜI GÓP NHẶT cách đây 9 năm, 10 tháng #14433

Lịch Sự Trong Ăn Uống

Có hai anh bạn thân đi ăn chim sẻ rôti.
Sau một lúc cháp cháp, trên bàn chỉ còn lại hai con chim sẻ, một con lớn, một con bé.
Cả hai đều nhìn nhau không ai dám gắp trước, vì theo phép lịch sự nếu gắp trước phải gắp con bé, để dành con lớn cho người sau.
Qua một lát, một anh giơ đũa gắp trước, anh kia cả mừng; nào ngờ anh nọ đưa tay gắp con bự bỏ vào chén mình.
Anh kia nổi giận quát:
-Anh có biết lịch sự trong ăn uống là gì không hả? Sao lại gắp con lớn để cho tôi con nhỏ?
Anh nọ đáp tỉnh:
-Thế nếu anh gắp trước anh gắp con nào nào?
Anh kia đáp:
-Là người lịch sự, tất nhiên là ta gắp con nhỏ.
Anh nọ lại đáp tỉnh:
-Thế giờ anh cũng ăn con nhỏ, trước sau gì cũng thế thôi.



Ăn Cỏ

Vào một buổi chiều ngày cuối năm, lúc mọi người chuẩn bị đón tất niên, một người giàu sanh đang đi trên xe thì thấy 2 người nghèo đang nhai cỏ bên đường, ông ta dừng xe lại hỏi:
- Tại sao 2 ngươi lại ăn cỏ?
- Dạ! Chúng tôi không có tiền mua thức ăn.
- À........vậy hả, đi theo ta.
- Nhưng thưa ông, tôi còn vợ và 2 con nhỏ.
- Mang họ đi theo. Còn ngươi nữa...... đi theo ta luôn - Người giàu nói với anh còn lại.
- Nhưng tôi cũng còn vợ và 6 đứa con nữa.
- Dẫn họ đi luôn.
Trên đường đi, mọi người nói với tên nhà giàu:
- Ông đúng là Bồ Tát sống. Cảm ơn ông vì đã dẫn chúng tôi về nhà.
- Mấy người may đấy. Cỏ nhà tôi cao 2 mét lận.


TT(St)
02.01.15

└(≣) NHIỀU TRUYỆN CƯỜI GÓP NHẶT cách đây 9 năm, 9 tháng #14523

Lái Xe Cho ông Sếp Nhật Dở Hơi !

Công ty tôi vừa có một tên người Nhật sang làm dự án trong khoảng 3 tháng, và tôi được giao nhiệm vụ lái xe cho hắn. Lâu nay toàn lái xe cho các sếp Việt Nam, giờ lần đầu tiên được lái cho sếp Nhật nên tôi thấy hứng thú lắm!

Tôi tức tốc ra vỉa hè mua quyển sách “Tự học tiếng Nhật cấp tốc” về để nghiên cứu. “Mình lái xe cho sếp Nhật thì cũng phải biết vài ba câu giao tiếp tiếng Nhật chứ!”. Từ khi mua sách về, tôi nghiên cứu và tự học rất miệt mài, gần như không lúc nào tôi rời quyển sách (chỉ trừ lúc ăn cơm, lúc tắm, lúc ngủ, lúc xem tivi, lúc đi chơi và đi làm). Bởi thế, hôm gặp sếp Nhật tôi tự tin lắm, chủ động bắt tay rất thân thiện và chào hỏi cực kỳ trôi chảy bằng tiếng Nhật:

Một điều khá thú vị đó là tên sếp Nhật này lại nói được vài câu tiếng Việt, không phải “xin chào”, “cảm ơn” - như mấy ông ngoại quốc, mấy chị đại sứ nước ngoài nào đó hay nói bọ bẹ trên tivi đâu, mà là những câu dài hẳn hoi, kiểu như: “Cấm ăn cắp vặt, ăn cắp vặt là phạm tội!”, hoặc “Vui lòng ăn bao nhiêu lấy bấy nhiêu, ăn không hết sẽ bị phạt tiền”, rồi cả “Không được dắt chó vào công viên này, nếu chó ị ra phải tự mang phân chó về”… Tôi nghe tên sếp Nhật ấy nói mấy câu đó thì ngạc nhiên và khen hắn giỏi quá! Nhưng hắn chỉ cười mỉm rồi cất giọng đầy khiêm tốn:

- Giỏi gì đâu! Ở bên Nhật, mấy câu đó viết đầy trong siêu thị, nhà hàng, công viên, nhìn nhiều nên quen, nên nhớ thôi!

Một cảm giác tự hào chợt dâng trào trong lòng tôi nghẹn ngào. Tự hào là phải, bởi lâu nay người ta luôn coi tiếng Anh, tiếng Trung là hai ngôn ngữ phổ biến và được sử dụng nhiều nhất trên thế giới, nhưng bây giờ, tiếng Việt đang trỗi dậy và nhăm nhe lật đổ sự thống trị của hai thứ tiếng ấy. Giờ, đi ra nước ngoài, không chỉ ở Đông Nam Á, Châu Á, mà cả Phi, Mĩ, Úc, Âu, đâu đâu ta cũng có thể bắt gặp những dòng chữ tiếng Việt thân thương, dù rằng chúng được viết nguệch ngoạc, sai chính tả, thiếu dấu, thiếu vần, trên những tấm ván, tấm bìa nham nhở, lấm lem, nhưng chỉ vậy thôi cũng đủ để chúng ta cảm thấy nao lòng.

Ban đầu hào hứng bao nhiêu thì sau đó tôi chán nản bấy nhiêu. Người đời dạy rằng: “Thà có một kẻ thù giỏi còn hơn có một ông chủ dở hơi”, quả là không sai. Trước đây, khi lái cho các sếp cũ thì phải 8 rưỡi, 9 giờ sáng tôi mới phải đánh xe đến đón các sếp, rồi chở sếp qua quán phở ăn sáng, xong uống café, đến công ty cũng đã là gần 10 giờ. Sếp làm việc đến 11 giờ thì lại chở sếp đi ăn trưa, uống bia, 3 giờ chiều đưa sếp quay lại công ty rồi 4 rưỡi đón sếp về, thế là xong. Những lúc sếp ăn uống, nhậu nhẹt thì thường là sếp gọi tôi vào ngồi cùng. Nếu hôm nào sếp tiếp khách sang, không được gọi vào, thì tôi lại ra xe ngả ghế xuống ngủ rất thảnh thơi.

Thế nhưng chỉ sau hai tuần làm lái xe cho thằng sếp Nhật dở hơi, tôi trở nên phờ phạc, bã bời. Đúng 6 rưỡi sáng tôi phải dậy chuẩn bị xe qua đón nó. Theo quy định của công ty thì 7 rưỡi mới là giờ làm việc nhưng chỉ khoảng 7 giờ 15 là nó đã có mặt và chui vào phòng làm việc luôn. Ngày trước đi với các sếp cũ tôi thường xuyên được các sếp cho ăn sáng, ăn trưa, uống bia, gái gú, hát hò, chứ từ ngày lái cho thằng Nhật này tôi toàn phải nhịn đói, vì sáng tôi đến đón nó thì nó đã ăn sáng xong rồi, trưa nó ăn qua quýt ngay tại phòng bằng đồ ăn nhanh rồi lại cắm đầu vào làm việc, tối nào nó cũng ngồi lại công ty đến 7, 8 giờ, vậy nên tôi cũng phải ngồi chờ nó với cái bụng đói meo và khuôn mặt bơ phờ.

Chưa hết, nhiều lần đang đi, nó bắt tôi dừng xe lại, rồi nó mở cửa xe chạy vụt ra. Tôi tưởng nó đi tè
nhưng không phải, hóa ra nó nhặt cái vỏ bao cám con cò về để may túi xách.

Đặc biệt có lần tôi chở nó đi công chuyện, vừa đánh lái ra cổng thì tôi quệt ngay vào cái xe đạp cũ nát của ai đó dựng ở mé đường làm chiếc xe đạp đổ kềnh, cái yên xe gẫy gập và văng ra. Tôi đang định phóng đi thì thằng sếp Nhật bắt tôi dừng lại, rồi nó mở cửa phi ra. Nó dựng cái xe đạp lên ngay ngắn, móc ra tờ 500 nghìn rồi kẹp vào tờ giấy, để vào giỏ cái xe đạp, trên tờ giấy nó nhờ tôi viết hộ rằng: “Tôi vô tình làm gãy yên xe của bạn. Hãy cầm tiền này để sửa xe, và hãy tha lỗi cho tôi”.

Hôm sau, cũng đúng lúc đánh lái ra cổng, tôi lại quệt vào cái xe đạp cũ nát đó. Lần này thì cái yên không văng ra nữa mà là cái bàn đạp. Thằng Nhật lại nhảy xuống, dựng xe lên, bỏ 500 nghìn vào giỏ xe rồi để lại mảnh giấy: “Tôi vô tình làm gãy bàn đạp của bạn. Hãy cầm tiền này để sửa xe, và hãy tha lỗi cho tôi”.

Hôm sau nữa, cũng đúng lúc đánh lái ra cổng, tôi lại quệt vào cái xe đạp đó. Lần này thì cái yên và cái bàn đạp không văng ra nữa mà là cái chắn xích. Tuy nhiên, hôm đó không có thằng Nhật đi cùng mà chỉ có mình tôi trên xe, vậy nên tôi phóng thẳng. Đang định nhấn ga lao đi thì từ bên đường, một mụ già lao ra chặn ngay đầu xe tôi, mụ vừa dang hai tay, vừa gào thét:

- Thằng chó! Dừng lại đền tiền sửa xe cho bà đi chứ! Tại sao hôm nay mày lại bỏ chạy?!

Tôi nghe vậy thì mở cửa, thò đầu ra bảo:

- Thôi đi bà ơi ! Cái xe của bà bán cho đồng nát chắc được hai chục! Hôm nay có mình tôi thôi, thằng Nhật không đi cùng đâu ! Nghỉ sớm đi !

Rồi một lần khác, đang vội nên tôi vượt đèn đỏ và bị công an tuýt còi. Theo bản năng, tôi nhấn ga vọt lên. Công an thấy tôi chạy thì cũng không đuổi theo nữa. Tưởng là xuôi, ai ngờ thằng Nhật ấy chửi tôi, nó nói rằng vượt đèn đỏ và bỏ chạy là phạm luật. Rồi nó bắt tôi quay xe lại chỗ công an nộp phạt đàng hoàng xong mới đi tiếp. Đúng là thằng dở hơi!

Lái xe cho thằng Nhật hâm ấy một thời gian thì tôi đã hiểu được tính cách của nó. Đi đường thấy cái vỏ bao cám con cò nào vứt bên đường thì tôi tự giác dừng lại cho nó xuống nhặt; chẳng may có quệt vào xe cộ hay đồ đạc của ai gây hư hỏng thì tôi cũng tự giác dừng lại để nó xuống trả tiền bồi thường; có lỡ quen chân vượt đèn đỏ hay đi ngược chiều thì cũng tự giác vòng xe ra chỗ mấy anh công an để nộp phạt.

Hôm ấy, thằng sếp Nhật bảo tôi ra sân bay đón một thằng Nhật khác. Cái thằng Nhật này mặt cứ lầm lì, từ lúc lên xe nó không nói với tôi câu nào. Tôi cũng chả quan tâm mà chỉ tập trung vào lái xe. Tập trung là thế, ấy vậy mà qua ngã tư tôi lại quen chân vượt đèn đỏ, và lại bị công an tuýt còi. Tôi đang giảm tốc độc và cho xe chầm chậm táp vào lề bên phải theo hiệu lệnh của anh công an giao thông thì bất chợt thằng Nhật đó hét lên, và nó hét bằng tiếng Việt:

- Mày dừng lại làm cái gì ! Chạy luôn đi ! Đường đông thế này công an không đuổi theo đâu !

- Em tưởng anh là người Nhật ? – Tôi hỏi hắn bằng giọng thảng thốt !

- Tao là người Nhật, nhưng tao sống ở Việt Nam mấy chục năm rồi ! Chạy nhanh lên !


TT(luom)
11.01.15
Copyright© 2012
Thời gian tải trang: 0.11 giây
   
© maitruongxuath.org