Thông tin tiện ích  

   

Tin Nhắn

sondung: Xin lỗi Thầy Cô em đi hoang lâu giờ mới trở về thăm lại trường xưa. Em hứa từ nay sẽ không đi xa nữa.
sondung: Chào Thầy Cô! Em mới gởi bài viết: TRÙNG DƯƠNG HỘI NGỘ vào trang văn, nhờ Thầy Cô giúp em gởi Video và hình ảnh vào trang của bài, em không biết cách gởi hình vào ạ! Cám ơn Thầy Cô!
sondung: Chào Thầy Cô
Thanha: Thầy cô chúc Gia đình Thắng Nhung năm mới nhiều sức khỏe , vui vẻ, hạnh phúc
Thanha: Thầy cô cám ơn quá Giáng Sinh và Năm Mới của gia đình Thắng Nhung gửi vừa kịp lúc cả nhà đông đủ.Vui lắm Nhung ơi!Bánh Tét tuyệt vời! ...ngon quá đi ăn bánh nhớ má
Thanha: Thành thật chia buồn cùng gia đình và tang quyến về sự mất mát này Cụ bà thọ 93 tuổi.Cám ơn em về bài hát "Mợ tôi"
dpham66: Mẹ Minh Đức mới vừa qua đời. Bà thọ 93 tuổi. MĐ mới đăng bài hát về mẹ "Mợ Tôi". Xin mời thầy cô và các bạn vào xem... Tears!
Thanha: Chào Thanh Cẩm, thầy cô rất vui mừng gặp lại em.Chúc em nhiều sức khỏe và niềm vui khi trở về maitruongxuath.org
Thanh Cam: Chào cô và các anh chị em! Lâu nay em biệt tích, thật là có lỗi với mọi người! Giờ viết tin nhắn tính bấm “nhập” để xuống dòng, rồi chữ biến mất nên viết lại, thành ra chào hai ba lần!
Thanh Cam: Chào cô và các anh chị em!
Thanh Cam: Chào cô và các anh chị em!
Thanh Cam: Chào cô!
Thanha: TC chao dang cao, em và gia dinh khỏe ? lâu quá mới thấy em ghé thăm trường xưa. Hân hạnh đón tiếp.
dang cao: Chào TC
TÚ VĨNH: Kính chào thầy cô và các bạn. Chúc MTX một năm mới an khang thịnh vượng, vạn sự như ý.
Thanha: Thầy cô cám ơn hai em Thắng Nhung về những chiếc bánh chưng và bánh tét tình nghĩa đã gởi đến thầy cô nhân mùa Giáng Sinh-Năm Mới. Chúc gia đình hai em một mùa Giáng Sinh An bình và năm mới thành đạt.
Thanha: Cầu xin cho tất cả mọi người bình an qua mùa Covid. Năm nay buồn quá hả Thảo?. TC ở nhà suốt không dám đi đâu trừ lúc đi chợ và chạy xe đạp vô rừng.
Thanh Thảo: Em cám ơn TC nhiều ạ . Em cũng đang nghĩ cho cách này . Em sẽ cố gắng . Năm nay 2020 trọn năm bị Covid nên tháng 12 này ko bận làm bánh cho nhà Thờ và hãng TC ơi .
Thanha: TC đã đưa hình lên rồi. Em đừng ngại trong việc đưa hình, cứ viết bài TC sẽ đưa hình giúp. Cám ơn em.
Thanha: Vậy khi nào rảnh em viết bài và lên hình nhé.Thầy cô chúc em thành công.
Thanh Thảo: Nhưng chưa biết cách đưa hình vào như thế nào ? Bắt đầu tùn tới này em bận cho đến cuối tháng 12 về làm bánh . Em cám ơn TC đã sưu tầm được trang up hình này .
Thanh Thảo: Em đã sign in vào Imgur rồi TC ơi !
Thanha: Thầy Cô chỉ các em muốn post hình ảnh cá nhân vào MTX, các em hãy up vào Imgur rồi copy qua như trước đây đối với Flickr hoặc Photobucket. Bởi vì Imgur tiện lợi hơn, không cần có tài khoản và không giới hạn dung lượng.
Thanha: Kinh Thần Nông còn có bài "Trung uy nuôi tôm" tác giả Phương Toàn.
Thanha: Mời các em nghe đọc truyện người thật việc thật, người viết ở kinh Thần nông (kinh 5) .
Thanha: Đã có video buổi họp mặt ngày 8/6 tại trường mới C3 Tân Hiệp, do đài phát thanh truyển hình địa phương Tân Hiệp quay.
Thanha: Cám ơn Minh Châu đã báo cáo quĩ tới ngày 20/3/2019. Còn 3 tuần nữa chúng ta có kỳ họp vào ngày 8/6. Minh Châu kiểm tra tài khoản thường xuyên và báo cáo kịp thời lên quĩ những mạnh thường quân ủng hộ cho kỳ họp mặt này. Cám ơn em.
Thanh Thảo: Dạ Thầy Cô . Sau chuyến du lịch VN lần này , Nancy nói với mẹ : < VN đẹp quá ! Mai mốt đi làm có tiền , con sẽ về một mình ! > . Vậy là vui rồi TC ơi . Một đứa trẻ sanh ra ở Mỹ . Khi theo Mẹ về thăm quê hương mà khen được VN rất đẹp là quá tốt rồi . Chỉ sợ dẫn chúng về , nó chê ko bao giờ trở lại nữa thì nguy .
Thanha: Nancy thích lắm đây, TC không muốn vào bài comment để bài Thanh Thảo cuối cùng các bạn vào xem cho dễ.
Thanha: Chào Thanh Thảo,đọc bài du lịch miền Trung thích lắm, hy vọng tháng 6 nầy về họp mặt sẽ có dịp ra nơi ây.
Trieu Nguyen: Em kính chào thầy cô! Em cảm ơn thầy cô đã luôn chú ý và động viên em.
Thanha: Chào em Trieu Nguyen sau, thời gian vắng bóng trở lại trường xưa với ngòi bút điêu luyện hơn, văn hay chữ tốt hơn đem lại sinh khí mới với luồng gió cũ kỷ đong đầy kỷ niệm một thời khốn khó miền Cái Sắn. Cám ơn sự trở lại của em, trường xưa cảm thấy ấm áp hơn.
caonguyen: Chúc Út Sao và gia đình giáng sinh vui
vẻ
sondung: Dạ! Thưa Thầy Cô . Hôm giờ mấy cháu Vy Ngọc bận việc quá nên chưa làm clip video được , em thì mò hoài mà chưa vô phim được ,em có nhắn tin nhờ Thầy lúc nào rảnh đưa vô dùm vì những đoạn phim đó em giở qua phone của Thầy đó . Kính
Thanha: Chào Sondung, Phim em quay cho TC nhờ bé Vy đưa vào Youtube, sau đó chuyển link vào nội dung MTX như một bài viết,, để minh họa cho hai bài thơ trên. Thơ hay lắm sondung ạ. Cám ơn hai em.
sondung: Dạ chúng em cám ơn Thầy Cô đã tìm giúp , chúng em sẽ xin hoàn thành công việc ạ !

Để gửi tin nhắn xin hãy đăng nhập.
   
   

Trang web hiện có:
48 khách & 0 thành viên trực tuyến

   
Chào Khách quý
Tên đăng nhập: Mật mã: Tự động đăng nhập

Dưới đây là những bài thơ nhiều thể loại...
(Tình cảm quê hương, Tuổi học trò và cuộc sống)
  • Trang:
  • 1

NỘI DUNG CỦA CHỦ ĐỀ:

CẢM NHẬN VỀ MỘT BÀI THƠ cách đây 11 năm, 11 tháng #4683

  • HOANG HUNG
THẦY TRẦN HIẾU TRUNG


Không tìm thấy tập tin đính kèm GT_22052010_12.jpg





Thực tế là mãi đến tháng 8 năm 1975 mình mới được biết đến bài thơ này một cách rất tình cờ. Đã gần 10 giờ đêm, rà đài trên chiếc radio cũ được nghe giới thiệu chương trình tiếng thơ của đài phát thanh Hà Nội, tò mò mình nghe thử giọng ngâm của cô Tường Vi, giọng ngâm trong trẻo, ấm áp, khi thì thiết tha dìu dặt, khi thì dồn dập cao trào, rồi từng chữ, từng câu thơ được cô diễn tả cuốn hút, mình thả hồn theo giọng ngâm, theo diễn biến của bài thơ, thổn thức quặn đau vì " giặc bắn em rồi quăng mất xác, chỉ vì em là du kích em ơi,đau đớn lòng anh nát cả tâm hồn " , nổi đau, nổi xúc động vở òa khiến mình không ngăn được nước mắt, rồi đến các câu kết nửa, nó như xói vào tim gan,dồn dập, thiết tha rồi lặng lẻ. Mình thẩn thờ rất lâu, chiêm nghiệm cuộc sống này: tình yêu quê hương thật đơn sơ giản dị " là hoa là bướm, là những ngày trốn học cạnh cầu ao, là những trang sách nhỏ, là những cảnh vật thiên nhiên thật gân gủi quanh ta...". Còn tình yêu trai gái thì thật đẹp đẽ biết bao, thật trong sáng biết bao, không lồi tỏ tình, không lời ước thệ mà chỉ là những khúc khích cười. Cái khúc khích cười thơ ngây của cô bé khi cậu bé trốn học, " mẹ bắt được chưa đánh roi nào đã khóc ", cái sự tinh nghịch và trêu chọc của trẻ thơ. Dần lớn lên, tham gia cách mạng. Cô bé nhà bên có ai ngờ cũng vào du kích , cậu bé vào bộ đội, " gặp lại nhau cô vẫn cười khúc khích, mắt đen tròn ,thương, thương quá đi thôi " ... thật ấm áp, đâu cần phải nói gì." đơn vị qua đi tôi vẫn còn ngoái lại " ...Rồi kháng chiến thành công, hòa bình lăp lại " gặp lại nhau cô vẫn cười khúc khích, chuyện chồng con khó nói lăm anh ơi, tôi nắm tay em nhỏ nhắn ngậm ngùi, em để yên trong tay tôi nóng bỏng ", thì ra đó chính là lời ước hẹn,sự im lặng đã nói lên tất cả. Cao trào của tình yêu khi " giặc bắn em rồi quăng mất xác, chỉ vì em là du kích, em ơi " ...Đã gần 40 năm qua, khi nào đọc lại bài thơ , đến đoạn này mình đều không ngăn được nước mắt,cảm thương tình yêu chung thủy của đôi lứa , sự mất mát quá lớn của chàng trai và có lần mình đã HÁT BÀI THƠ này trước lớp và cũng không thể hoàn thành được bài hát.
Tình yêu bắt đầu từ sự giản dị, đơn sơ, từ những sự việc tưởng chừng như tầm thường nhất nhưng hàm chứa trong đó là cả khoảng trời yêu thương vô tận
XƯA YÊU QUÊ HƯƠNG VÌ CÓ HOA, CÓ BƯỚM
CÓ NHỮNG NGÀY TRỐN HỌC, BỊ ĐÒN ROI.
NAY YÊU QUÊ HƯƠNG VÌ TRONG TỪNG NẤM ĐẤT.
CÓ MỘT PHẦN XƯƠNG THỊT CỦA EM TÔI.
Xin cảm ơn, cảm ơn nhà thơ GIANG NAM trong những giây phút xuất thần, đã để lại cho đời một bài thơ mà có lẻ nay và mai sau nửa vẫn còn được mọi người nhớ mãi. Xin được nhắc tới bài thơ QUÊ HƯƠNG của nhà thơ GIANG NAM.

TP.HCM, 15 THÁNG 12 NĂM 2012
TRẦN HIẾU TRUNG

└(≣) CẢM NHẬN VỀ MỘT BÀI THƠ cách đây 11 năm, 11 tháng #4689

Không tìm thấy tập tin đính kèm GT_22052010_11.jpg


QUÊ HƯƠNG !


Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ
"Ai bảo chăn trâu là khổ?"
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao.
Những buổi trốn học
Đuổi bướm cạnh cầu ao
Mẹ bắt được
Chưa đánh roi nào đã khóc!
Có cô bé nhà bên
Nhìn tôi cười khúc khích...
Cách mạng bùng lên
Rồi kháng chiến trường kỳ
Quê tôi đầy bóng giặc
Từ biệt mẹ, tôi đi
Cô bé nhà bên (có ai ngờ)
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đen tròn thương, thương quá đi thôi.
Giữa cuộc hành quân 
Không nói được một lời
Đơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lại
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi.
Hòa bình tôi trở về đây
Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày.
Lại gặp em
Thẹn thùng nép sau cánh cửa
Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
Chuyện chồng con, khó nói lắm anh ơi!
Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùi
Em vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng.
Hôm nay nhận được tin em
Không tin được dù đó là sự thật
Giặc bắn em rồi, quăng mất xác
Chỉ vì em là du kích, em ơi!
Đau xé lòng anh, chết nửa con người...
Xưa yêu thương vì có chim, có bướm
Có những ngày trốn học bị đòn, roi
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có một phần xương thịt của em tôi.


GIANG NAM.

└(≣) CẢM NHẬN VỀ MỘT BÀI THƠ cách đây 11 năm, 11 tháng #4693

Không tìm thấy tập tin đính kèm the_blue_river_of_life.jpg






Riêng tặng Blueriver!

Có một dòng sông xanh
Đang chảy quanh đâu đây!
Tâm hồn đanh hướng thiện
Đến Thầy Cô bạn cũ

Có một dòng sông xanh
Xanh như mây trời cao
Lượn lờ dòng nước chảy
Như tắm mát tâm hồn...

Tôi đâu có nghĩ rằng
Dòng sông xanh! Xanh biếc
Đang tưới mát MTX.de...
Và hình.........
Như đang ở gần tôi?


Thanh Thảo
CA,15.12.12

└(≣) CẢM NHẬN VỀ MỘT BÀI THƠ cách đây 11 năm, 11 tháng #4705

Không tìm thấy tập tin đính kèm 1308811639_bamboo-forest-1.jpg


Chào Thế Dũng! Lại có thêm một Dũng, mà lại là Dũng AB nữa chứ. Mừng quá! Mình là Nguyễn Phương 12AB niên khóa 79 – 80 đây. Rất hân hạnh được chào mừng bạn trở về “mái trường xưa”. Bạn đổi tên là phải rồi, bởi vì DÒNG SÔNG XANH chính là thầy cô THANH – HÀ đó. Bạn yêu cầu chị Thanh Thảo làm tặng bạn bài thơ Tre Xanh, mình tính làm tặng trước cho qua mặt chị Thanh Thảo luôn. Ai dè viết vài câu cảm thấy thẹn với nhà thơ Nguyễn Duy quá, đành mượn nguyên cả bài thơ của ông mà tặng bạn luôn đây:

TRE VIỆT NAM

Tre xanh
Xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa... đã có bờ tre xanh

Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên lũy nên thành tre ơi?
Ở đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù đất sỏi đá vôi bạc màu

Có gì đâu, có gì đâu
Mỡ màu ít chắt dồn lâu hoá nhiều
Rễ siêng không ngại đất nghèo
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù
Vươn mình trong gió tre đu
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành
Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm

Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm
Thương nhau tre chẳng ở riêng
Lũy thành từ đó mà nên hỡi người
Chẳng may thân gãy cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con

Măng non là búp măng non
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre
Năm qua đi, tháng qua đi
Tre già măng mọc có gì lạ đâu

Mai sau,
Mai sau,
Mai sau...
Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh”


Bài thơ quen thuộc mà lại quá tuyệt vời phải không Dũng?
Chúc bạn có thật nhiều niềm vui trong cuộc sống.

RG,17.12.2012
Nguyễn Phương

└(≣) CẢM NHẬN VỀ MỘT BÀI THƠ cách đây 11 năm, 11 tháng #4714

Không tìm thấy tập tin đính kèm untitled_2012-12-18.png



HOA TRE !


Quê hương tôi ! 
Quê hương tôi nghèo lắm
Người dân tôi cực khổ mấy nghìn năm
Từ lúc sinh ra
Cho đến lúc xuôi nằm
Đã gắn chặt đời mình với cây Tre chung thuỷ
Những cây Tre không bao giờ hát vui nơi phố thị
Chỉ hài lòng đứng cạnh mảnh trăng quê
Ơi ! Những lũy Tre xanh
Rợp mái tóc thề
Cứ rì rào như thì thầm với gió !
Thuở còn thơ...
Tâm hồn tôi bỏ ngỏ
Nằm dưới lũy tre trong những lúc trưa hè
Nghe tiếng hát của tre như tiếng ru của mẹ
Thuở đầu đời
Cái thuở nằm nôi !
Tôi lớn lên...
Xa làng quê lên phố thị
Cơm áo gạo tiền tôi quên mãi luỹ Tre xanh
Tôi lỡ quên đi nơi chôn nhau cắt rún đoạn đành
Nơi sỏi đá khô cằn, nhưng Tre vẫn miệt mài bám đất !
Hôm nay...
Tạm quên đi dòng đời tất bật
Tôi trở về thăm lại luỹ Tre xưa
Buổi chiều vàng cơn gió cứ đong đưa 
Tôi nhìn thấy
Chùm...
từng chùm
Hoa Tre đang nở
Tôi lặng nhìn 
Tôi lặng nhìn trong tiếng thở
Tiếng thở dài như đưa tiễn một người thân !
....


Tuổi đời của tre, dài tương đương với một đời người.
 Khoảng 60- 100 năm là Tre nở hoa - khi Tre cho hoa là lúc Tre đang chết !

BS .16.12.12. LONDON.

  • Trang:
  • 1
Copyright© 2012
Thời gian tải trang: 0.14 giây
   
© maitruongxuath.org