Thông tin tiện ích  

   

Tin Nhắn

sondung: Xin lỗi Thầy Cô em đi hoang lâu giờ mới trở về thăm lại trường xưa. Em hứa từ nay sẽ không đi xa nữa.
sondung: Chào Thầy Cô! Em mới gởi bài viết: TRÙNG DƯƠNG HỘI NGỘ vào trang văn, nhờ Thầy Cô giúp em gởi Video và hình ảnh vào trang của bài, em không biết cách gởi hình vào ạ! Cám ơn Thầy Cô!
sondung: Chào Thầy Cô
Thanha: Thầy cô chúc Gia đình Thắng Nhung năm mới nhiều sức khỏe , vui vẻ, hạnh phúc
Thanha: Thầy cô cám ơn quá Giáng Sinh và Năm Mới của gia đình Thắng Nhung gửi vừa kịp lúc cả nhà đông đủ.Vui lắm Nhung ơi!Bánh Tét tuyệt vời! ...ngon quá đi ăn bánh nhớ má
Thanha: Thành thật chia buồn cùng gia đình và tang quyến về sự mất mát này Cụ bà thọ 93 tuổi.Cám ơn em về bài hát "Mợ tôi"
dpham66: Mẹ Minh Đức mới vừa qua đời. Bà thọ 93 tuổi. MĐ mới đăng bài hát về mẹ "Mợ Tôi". Xin mời thầy cô và các bạn vào xem... Tears!
Thanha: Chào Thanh Cẩm, thầy cô rất vui mừng gặp lại em.Chúc em nhiều sức khỏe và niềm vui khi trở về maitruongxuath.org
Thanh Cam: Chào cô và các anh chị em! Lâu nay em biệt tích, thật là có lỗi với mọi người! Giờ viết tin nhắn tính bấm “nhập” để xuống dòng, rồi chữ biến mất nên viết lại, thành ra chào hai ba lần!
Thanh Cam: Chào cô và các anh chị em!
Thanh Cam: Chào cô và các anh chị em!
Thanh Cam: Chào cô!
Thanha: TC chao dang cao, em và gia dinh khỏe ? lâu quá mới thấy em ghé thăm trường xưa. Hân hạnh đón tiếp.
dang cao: Chào TC
TÚ VĨNH: Kính chào thầy cô và các bạn. Chúc MTX một năm mới an khang thịnh vượng, vạn sự như ý.
Thanha: Thầy cô cám ơn hai em Thắng Nhung về những chiếc bánh chưng và bánh tét tình nghĩa đã gởi đến thầy cô nhân mùa Giáng Sinh-Năm Mới. Chúc gia đình hai em một mùa Giáng Sinh An bình và năm mới thành đạt.
Thanha: Cầu xin cho tất cả mọi người bình an qua mùa Covid. Năm nay buồn quá hả Thảo?. TC ở nhà suốt không dám đi đâu trừ lúc đi chợ và chạy xe đạp vô rừng.
Thanh Thảo: Em cám ơn TC nhiều ạ . Em cũng đang nghĩ cho cách này . Em sẽ cố gắng . Năm nay 2020 trọn năm bị Covid nên tháng 12 này ko bận làm bánh cho nhà Thờ và hãng TC ơi .
Thanha: TC đã đưa hình lên rồi. Em đừng ngại trong việc đưa hình, cứ viết bài TC sẽ đưa hình giúp. Cám ơn em.
Thanha: Vậy khi nào rảnh em viết bài và lên hình nhé.Thầy cô chúc em thành công.
Thanh Thảo: Nhưng chưa biết cách đưa hình vào như thế nào ? Bắt đầu tùn tới này em bận cho đến cuối tháng 12 về làm bánh . Em cám ơn TC đã sưu tầm được trang up hình này .
Thanh Thảo: Em đã sign in vào Imgur rồi TC ơi !
Thanha: Thầy Cô chỉ các em muốn post hình ảnh cá nhân vào MTX, các em hãy up vào Imgur rồi copy qua như trước đây đối với Flickr hoặc Photobucket. Bởi vì Imgur tiện lợi hơn, không cần có tài khoản và không giới hạn dung lượng.
Thanha: Kinh Thần Nông còn có bài "Trung uy nuôi tôm" tác giả Phương Toàn.
Thanha: Mời các em nghe đọc truyện người thật việc thật, người viết ở kinh Thần nông (kinh 5) .
Thanha: Đã có video buổi họp mặt ngày 8/6 tại trường mới C3 Tân Hiệp, do đài phát thanh truyển hình địa phương Tân Hiệp quay.
Thanha: Cám ơn Minh Châu đã báo cáo quĩ tới ngày 20/3/2019. Còn 3 tuần nữa chúng ta có kỳ họp vào ngày 8/6. Minh Châu kiểm tra tài khoản thường xuyên và báo cáo kịp thời lên quĩ những mạnh thường quân ủng hộ cho kỳ họp mặt này. Cám ơn em.
Thanh Thảo: Dạ Thầy Cô . Sau chuyến du lịch VN lần này , Nancy nói với mẹ : < VN đẹp quá ! Mai mốt đi làm có tiền , con sẽ về một mình ! > . Vậy là vui rồi TC ơi . Một đứa trẻ sanh ra ở Mỹ . Khi theo Mẹ về thăm quê hương mà khen được VN rất đẹp là quá tốt rồi . Chỉ sợ dẫn chúng về , nó chê ko bao giờ trở lại nữa thì nguy .
Thanha: Nancy thích lắm đây, TC không muốn vào bài comment để bài Thanh Thảo cuối cùng các bạn vào xem cho dễ.
Thanha: Chào Thanh Thảo,đọc bài du lịch miền Trung thích lắm, hy vọng tháng 6 nầy về họp mặt sẽ có dịp ra nơi ây.
Trieu Nguyen: Em kính chào thầy cô! Em cảm ơn thầy cô đã luôn chú ý và động viên em.
Thanha: Chào em Trieu Nguyen sau, thời gian vắng bóng trở lại trường xưa với ngòi bút điêu luyện hơn, văn hay chữ tốt hơn đem lại sinh khí mới với luồng gió cũ kỷ đong đầy kỷ niệm một thời khốn khó miền Cái Sắn. Cám ơn sự trở lại của em, trường xưa cảm thấy ấm áp hơn.
caonguyen: Chúc Út Sao và gia đình giáng sinh vui
vẻ
sondung: Dạ! Thưa Thầy Cô . Hôm giờ mấy cháu Vy Ngọc bận việc quá nên chưa làm clip video được , em thì mò hoài mà chưa vô phim được ,em có nhắn tin nhờ Thầy lúc nào rảnh đưa vô dùm vì những đoạn phim đó em giở qua phone của Thầy đó . Kính
Thanha: Chào Sondung, Phim em quay cho TC nhờ bé Vy đưa vào Youtube, sau đó chuyển link vào nội dung MTX như một bài viết,, để minh họa cho hai bài thơ trên. Thơ hay lắm sondung ạ. Cám ơn hai em.
sondung: Dạ chúng em cám ơn Thầy Cô đã tìm giúp , chúng em sẽ xin hoàn thành công việc ạ !

Để gửi tin nhắn xin hãy đăng nhập.
   
   

Trang web hiện có:
62 khách & 0 thành viên trực tuyến

   
Chào Khách quý
Tên đăng nhập: Mật mã: Tự động đăng nhập

Văn xuôi, chuyển kể, hồi ký...
  • Trang:
  • 1
  • 2

NỘI DUNG CỦA CHỦ ĐỀ:

TÙY BÚT cách đây 8 năm #19319



ĐÔI BẠN


HOA LÒNG

(Hoa dâm bụt)


Ngày nhà giáo thật tuyệt vời! ,mỗi năm cứ đến mùa này lòng tôi thấy chút rộn ràng mê mẩn, vui với cái vui của kẻ xa quê, bao năm rồi vẫn xa vắng bâng khuâng với những kỷ niệm chốn quê nhà. Ngày ấy sao mà đơn sơ mộc mạc.

-Ngày mai là ngày nhà giáo đó mày. Mày định tặng gì cho cô .

- Còn mày? ...Tôi hỏi lại

-Tao cũng chưa biết nữa

Đôi bạn học trò cùng nghèo như nhau nhưng có tấm lòng, đi học về trên con đường đất làng miên man trò chuyện. Ngày ấy ngây thơ trong sáng quá, nghĩ sao làm vậy. Cái mình cho là đẹp là xinh thì chắc cô mình cũng thích. Với chúng tôi ngày ấy hoa dâm bụt còn có cái tên là hoa lồng đèn ở hàng rào nhà ông Tám là đẹp nhất. Mỗi khi nhìn nó treo lửng lơ rung rinh trong gió, hai cái đầu cũng lắc lư nhún nhảy theo , thích lắm cơ!

Nhìn tới nhìn lui chắc dễ dàng hái trôm thôi mà, vì hàng rào dầy lá xanh tươi bện kín, chủ nhà không thấy mình làm gì, vả lại đây là con đường mình đi học ngang qua mỗi ngày, lỡ có nghe xào xạc chút không ai hay. Đứa nầy hái, đứa kia đứng canh thì ổn rồi, lúc đầu thì vậy, đứa này chỉ bảo đứa kia.

- Đó đó mày thấy không, đằng kia kìa, bông đó đẹp, chồm lên chút nữa đi.

-Nhưng tao vói không tới, í i không đẹp đâu.

Cuối cùng cả hai cùng ra trận, say sưa trườn bò lên hàng rào tranh nhau chọn những bông đẹp, quên đi chủ nhà đang đứng sau lưng, vừa nghe tiếng tằng hắng phía sau.

- Trời đất, ông Tám đây rồi, chạy thôi.

Hai đứa cùng nhảy xuống đất vứt mấy bông hoa chạy một mạch về nhà, ông mà mét má thì ăn đòn là cái chắc vì cái tội leo trèo phá phách.

Một trong hai cô học trò quê ngày xưa, nay cũng là cô giáo đang ngắm món quà học sinh vừa trao tặng, đó là một bức tranh vẽ bó bông, bên dưới có dòng chữ" Kính tặng cô nhân ngày nhà giáo". Một thoáng quê hương nghĩ về hai cô học trò ngày ấy, sau khi vứt bông chạy về nhà buồn thỉu buồn thiu, không có hoa thiệt thôi đành vẽ trên giấy để tặng cô vậy.

Thật hồn nhiên, cả hai chăm chút cũng chỉ vẽ bông hoa dâm bụt mình thích , chứ không nghĩ gì xa xôi rằng, khi đã vẽ thì phải vẽ những loài hoa quí như hoa hồng , hoa huệ, loa kèn v..v...có hương thơm trân trọng hơn.

Đâu có loài hoa nào quí và thơm hơn đóa hoa lòng.

Nhân ngày nhà giáo sắp đến con kính chúc thầy và cô Thanh-Hà cùng quí thầy cô khác trong MTX nhiều sức khỏe, vui vẻ, hạnh phúc và bình an.


TS 5.11.16

└(≣) TÙY BÚT cách đây 8 năm #19367

TÌNH BẠN

Thế rồi vài ngày sau ngày 20/11 năm đó , đôi bạn ấy không còn chung nhau trên con đường đi học. Không chung đường không phải vì họ giận nhau, một trong hai người không ai đau ốm hay bận giăng câu đặt lờ . Đơn giản họ không chung đường vì có điều khó nói, đành đứt ruột âm thầm chia tay. Do hoàn cảnh xã hội lúc bấy giờ như thế. hai con người nhỏ bé này không thể khác hơn, trong cái mớ bòng bong sáng tối khôn lường.

Nhà bạn ở cạnh nhà tôi, nên tình bạn càng thân thiết hơn,từ việc đi học chung trường đến việc ở nhà ruộng đồng mò cua bắt ốc, sớm tối đều có nhau. Có lần tôi và bạn ngồi ở cây cầu bến sông trước nhà rửa chân dưới ánh trăng đêm, sau khi đi coi ti vi ở nhà hàng xóm về. Tôi nhìn bạn nói bóng gió

- Nếu một ngày tao có lỗi với mày , mày có giận tao không?

Cô bạn vừa nghe nói, nhìn xuống nước quậy mạnh chân một cái rồi dừng lại.

- Mầy thấy không, chân tao khuấy nước thì ánh trăng tan ra, nhưng khi tao để yên, trăng gom lành lặn trở lại. Bạn mà! mắc mớ gì giận, mầy cũng có nỗi khổ nên mới có lỗi với tao. Tao và mầy như ánh trăng kia.

Tôi yên lặng ngó lên nhìn bạn. Nó đứng lên xổ ống quần xuống, bỏ lên bờ

-Thôi đi lên ngủ sớm mai còn đi học.

Tôi đứng lên lẽo đẽo theo bạn như một tín đồ sắp phạm tội.

Kẻ ra đi hơn 30 năm qua vẫn canh cánh bên lòng, sầu tư nặng trĩu. Đã nhiều lần cố công tìm kiếm, đến khi được tin thì bạn không còn trên cõi đời, cũng vào tháng 11 vài năm sau đó trên một chuyến vượt biển không thành. Lặng thinh, tự dưng nước mắt ở đâu trào ra ràn rụa! Một người bạn duy nhất trong đời hiểu mình nhiều nhất, san sẻ nụ cười tiếng khóc với mình. Hối hận xoáy lên trong lòng, tôi muốn gặp bạn để nói lời xin lỗi dù có muộn màng. Nhưng lời xin lỗi ấy vẫn còn ở bờ môi đến bây giờ.


TS 12.11.16

└(≣) TÙY BÚT cách đây 7 năm, 11 tháng #19484

DUYÊN PHẦN

Có những tình cờ như một phép lạ .Con người, xác thân nhỏ bé trong cái bao la vũ trụ quyền năng vô lượng này không thể lý giải được.

Đó là cái duyên giữa con người với nhau

Bao năm lưu lạc vẫn không quên nơi chôn nhao cắt rún của mình, tôi mong muốn tìm những người cùng tấm lòng cho chính quê hương nơi mình ở trước kia, để xoa dịu cũng như báo đáp phần nào những mảnh đời lam lủ đã từng cưu mang những đứa con đang xa xứ như tôi..

Tình cờ từ một tổ chức từ thiện tôi lại được biết thêm tin tức về bạn, đúng hơn là chuyện chung quanh liên quan tới bạn. Thường là sau chuyến công tác quyên góp, kết quả cũng như hình ảnh thực tế được ban tổ chức tường trình, ghi lại và gửi email về cho các mạnh thường quân, những người chung tay đóng góp.

Tôi run run khi nhìn lại bến ghé của chiếc tàu đò, bụi ô rô quen thuộc nhấp nhô trên sóng lúc tàu cặp bến, lên trên nữa là cái miễu thờ mấy cục đá dưới chân bui tre già, con đường đất có cây cầu dừa nối hai bờ mương nhảy dẫn vào nhà bạn và tôi ở trước kia, xem lại đúng là nơi ấp, xã này rồi.

Hôm ấy vào cuối tuần, tôi cố tìm cách liên lạc với người quay đoạn video này để xác nhận, nhưng không được vì là ngày nghỉ. Hai ngày đợi mong sao mà dài thế. Suốt hai ngày đó tôi coi đi coi lại .

-Nơi đây quen quá,nhưng nhà cửa thay đổi nhiều . Hơn 30 năm rồi còn gì. Tôi thì thầm...

Và bất chợt kêu lên khi gặp một bà già có đôi mắt mù lòa với gương mặt trái xoan hao hao giống bạn, bà ngồi trong nhà, cạnh cái bàn đặt ở giữa, lưng hơi còng,tay cầm cây gậy dò đường

-Đúng là nhà má Sáu rồi....Má ơi!

Tuy ống kính lướt nhè nhẹ ngang qua gương mặt má, nhưng tôi khẳng định đó lá má Sáu , má của bạn tôi, đứa con gái duy nhất của má đã qua đời trong lần vượt biển năm đó.

Nước mắt tôi bỗng vỡ òa nức nở. Má có vết sẹo ở đuôi mày phải....


TS 3.12.16

└(≣) TÙY BÚT cách đây 7 năm, 7 tháng #20076


XIN LỖI


Trong lần đi mót lúa trở về bằng xuồng tam bản tôi đã gây ra vết thẹo ấy cho má Sáu.

Ở bên Mương Lớn đồng lúa bao la thẳng cánh cò bay, năm nào cũng vậy hễ đồng lúa gặt xong là chúng tôi rủ nhau đi mót lúa, tuy có hơi xa nhưng được cái là mỗi lần mót cũng mấy ngày và nhiều lắm thấy mà ham. Lần này có cả má Sáu

Từ sáng sớm đến xế chiều lúa mót coi cũng bộn vì chúng tôi cố gắng cho xong hết một ngày nên hôm đó về trễ. Chiếc xuồng cũ bị tróc chai nên rịn nước, nhỏ bạn ngồi giữa tát nước xuồng . Còn tôi vừa buồn ngủ vừa mệt tôi ngồi sau lái bơi lọang quạng thế nào mà chiếc xuồng không như ý muốn, má ngồi bơi phía trước vừa thấy chiếc xuồng lao sát vào đám cây bình bát, vội lấy tay quơ xô ra vô tình một cành cây khô gãy bên trên quẹt đâm vào góc đuôi mắt má một đường dài, cũng may là không trúng vào mắt. Vừa lúc đó nhỏ bạn la lên.

-Ê, mầy bơi kiểu gì vậy

Chiếc xuồng chao xoay, tôi giựt mình thấy tay má bụm vào vết thương đầy máu. Thì ra tôi vừa bơi vừa ngủ gục. Tấp nhanh xuồng vô bờ nhỏ bạn chạy kiếm lá cỏ mực nhai vò cầm máu, rồi giật cái khăn bịt đầu quấn ngang qua cho má

Từ đó trên đường về, im lặng, cả ba người không nói gì, riêng tôi cảm thấy áy náy vì cái tội đã làm má bị thương.Xin lỗi má, má ơi!


TS 27.4.17

└(≣) TÙY BÚT cách đây 7 năm, 3 tháng #20462


NHẬN RA NHAU

Má nói đùa:

-Không sao đâu con, sẽ khỏi nhanh thôi mà, nếu để lại thẹo thì biết đâu nhờ đó mình có thể nhận ra nhau lỡ khi bị thất lạc.

Năm ấy mùa nước lụt về sớm dâng cao hơn mọi năm, cái ăn cái mặc giật gấu vá vai, lăn lộn mỗi ngày với sông nước. Cửa nhà ngập hết. Hai nhà: nhà tôi , nhà bạn nổi trôi trên hai chiếc ghe nhỏ xíu làm nhà ở, lang bạc theo con nước, củi vớt trên sông phơi vừa dốt dốt trên mui ghe chưa kịp khô đã thổi lửa nấu cơm, khói um mịt mù cay mắt.

Tay quệt lau nước mắt chảy ra vì khói, rồi chùi vào áo quần, sinh hoạt ăn uống chung chạ với con nước mênh mông bẩn thỉu, hai chữ vệ sinh cho hoàn cảnh nầy nghe như xa xỉ, không ai buồn nhớ.
Vết thương đuôi mắt của má càng loét hơn và để lại thẹo đến bây giờ. Giá mà đừng có lũ về sớm, đây đó cỏ dại xanh um thì tôi có thể tiếp tục tìm cỏ mực trị khỏi vết thương cho má dễ dàng.

Từ đó má có cái tên mới là cô Sáu Thẹo, để phân biệt với cô Sáu Lèo, cái gì cũng hứa nhưng không làm được, nói tới cô Sáu Lèo ai ai cũng cười, Ngược lại với tính tình má Sáu Thẹo bộc trực thẳng thắn nói là làm ai cũng nể.

Ai ngờ câu nói đùa năm xưa của má lại linh ứng trong hiện tại bây giờ để con nhận ra má.

Tôi ôm máy điện thoại áp sát màn hình vào tim nghe tiếng đập thình thịch như nghe tiếng lòng nhớ nhung xa vắng.


TS 29.7.17

└(≣) TÙY BÚT cách đây 7 năm, 3 tháng #20526

Chào Trăng Sao!

Lâu quá Cẩm mới vô MTX, đọc chuyện của TS viết cảm động quá nên để lại mấy chữ!

Quên cả tên đăng nhập nên loay hoay một hồi mới được đây!

Vẫn nhớ TS, lúc nhớ lúc quên, mặc dù không vô đây thường xuyên!

Cẩm có quen sơ sơ một chị nghệ sỹ ca hát nhiều thể loại, hôm đi dự tiệc, trong lúc chờ đợi, có đưa bài vọng cổ TS soạn về "lũ lụt miền trung",ép chị ấy hát thử cho nghe!

Rất tiếc là không thâu lại được vì đt đang bận mở trang MTX cho chị ấy ca!
Sau đó chị ấy có xin bài ca để sau này có dịp sẽ trình diễn! Vui vui!.


Thanh Cẩm 81
13.8.17
  • Trang:
  • 1
  • 2
Copyright© 2012
Thời gian tải trang: 0.11 giây
   
© maitruongxuath.org