Chào Khách quý
|
Văn xuôi, chuyển kể, hồi ký...
|
NỘI DUNG CỦA CHỦ ĐỀ:
MỘT HIỆN TƯỢNG VĂN HỌC TRÊN “MÁI TRƯỜNG XƯA” cách đây 12 năm, 11 tháng #327
|
Nguyễn Phương
Tết Nhâm Thìn vừa rồi tôi có về kinh Đông Bình thăm người bạn chơi thân hồi mặc quần tà lỏn, lội đìa, tắm mưa...đi ra ruộng và giới thiệu cho anh ấy biết trang web maitruongxuath.net. Chẳng biết trang web này gây cho anh ta cảm hứng thế nào mà anh ta xách xe vượt hơn ba chục cây số đến nhà tôi chỉ để đọc cho tôi nghe một loạt bốn bài thơ. Tôi thật sự ngỡ ngàng về tài làm thơ của anh bạn này. Không thể không đưa bốn bài thơ này lên “maitruongxuath”, tôi hỏi anh ta ghi tên thật hay có bút danh gì không thì lại một lần nữa tôi ngỡ ngàng khi anh ta lấy bút danh hết sức độc đáo: TÚ GÂN. Từ trước giờ tôi biết nhà thơ Tú Xương và sau đó lần lượt hai nhà thơ vì cảm mến tài trào phúng của ông mà lấy bút danh là Tú Mỡ rồi Tú Thịt. Anh bạn của tôi nói rằng lấy bút danh này bởi vì anh ta cũng họ Trần và cũng cùng quê gốc ở làng Vị Xuyên, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Định với nhà thơ Trần Tế Xương. Và cũng thật thú vị nữa là anh bạn của tôi và Tú Xương cũng cùng đỗ tú tài nhưng Tú Xương sau đó thi mãi không đỗ còn bạn tôi thì lại đỗ Đại học mà không đi học được. Không đỗ hay không đi học được cũng giống nhau nên thơ của bạn tôi đọc nghe “mùi” cũng giống Tú Xương. Tôi nói “giống” ở đây là giống về phong cách chứ hoàn toàn thơ của bạn có một sự sáng tạo độc đáo riêng mà tôi chắc rằng các bạn sẽ rất thú vị khi thưởng thức những bài thơ này. Bạn tôi còn nói rằng trình làng đợt này thử bốn bài, nếu các bạn ủng hộ thì lên tiếng, bạn tôi sẽ cho ra hàng loạt bài thơ nữa. Lúc đầu tôi tưởng bạn ấy viết ra giấy đưa cho xem, không ngờ bạn ấy đọc luôn và tôi “gõ” liền lập tức. Nghe bạn ấy đọc, tôi chợt nhớ đến một bài thơ của Lương Ngọc Tùng – bạn của Tú Xương, tả Tú Xương.(Lúc bấy giờ cảm xúc của tôi sao giống Lương Ngọc Tùng quá !) Cùng làng, cùng phố, học cùng trường Nhớ rõ hình dung cụ Tú Xương, Trán rộng, tai dày, da tựa tuyết, Mồm tươi, mũi thẳng, mắt như gương. Tiếng vàng sang sảng ngâm thơ phú, Gót ngọc khoan khoan dạo phố phường. Mấy chục năm trời đà vắng bóng, Nghìn năm còn rạng dấu thư hương. Bài thơ trên chỉ cần thay “Tú Xương” bằng “Tú Gân” thì đúng là bạn tôi đó. Để các bạn khỏi chờ lâu tôi xin giới thiệu chùm thơ “Trình làng” của Tú Gân. Bài 1 TÚ GÂN TRÌNH LÀNG Ngày xưa cuộc sống thật chơi vơi Lắm lúc Gân tôi cũng rã rời. Ngày nay cách mạng thời đổi mới Cuộc đời có lúc cũng thảnh thơi. Thảnh thơi nghiến lợi mới ra lời Ra lời tìm tới Thầy bạn chơi Chúc thầy, chúc bạn luôn tấn tới Tấn tới để chơi trọn cuộc đời. Bài 2 THĂM THẦY Thăm thầy ở tận chốn xa xăm Xa mái trường xưa đã nhiều rằm Ở tận nơi ni em vẫn nhớ Ơn thầy cuộc sống bớt tối tăm Mong thầy hạ cố dăm lần nữa Để chúng đàn em thỏa tới thăm Chúc thầy sức khỏe trên trăm tuổi Cuộc sống tươi vui suốt cả năm. Bài 3 NHẮN BẠN A lô ! Thằng bạn ở bên Tây Lắm lúc anh đây nhớ chú mày Có lỗi lầm chi tha thứ cả Về thăm cố quốc để đưa cay. Bài 4 KÝ ỨC NGÀY XƯA Tôi nhớ ngày xưa tuổi học trò Tuổi nhiều mơ mộng lại vô lo Yêu hoa, yêu CỎ(*) trong ngây dại Để lại trong tôi đến tận giờ. Tú Gân làng Đông Đồn ngày ấy. (*) Chữ “CỎ” tôi gõ in hoa theo yêu cầu của tác giả. Kính thưa thầy cô và các bạn, tình cảm của bạn em là như thế đó, mới trình làng mà nhắc đến không sót một người nào trong một lời thơ thật dung dị có kết hợp hài hòa giữa các yếu tố hiện thực, trào phúng và trữ tình. Với nghệ thuật điệp, lối chơi chữ độc đáo lại gieo vần rất chuẩn làm cho lời thơ chỉ cần đọc qua một lần là nhớ mãi. Bao nhiêu đó thôi cũng đủ để cho thấy một hiện tượng văn học trên gia đình maitruongxuath của chúng ta. Chúng ta cùng chúc mừng khi có được một thành viên tuyệt vời trên mái ấm này. Rạch Giá, ngày 8 tháng 2 năm 2012 Nguyễn Phương. |
|
|
Copyright© 2012
Thời gian tải trang: 0.10 giây