Chào Khách quý
|
Văn xuôi, chuyển kể, hồi ký...
|
NỘI DUNG CỦA CHỦ ĐỀ:
LẠI NGHE TÚ GÂN ĐỌC THƠ cách đây 12 năm, 11 tháng #340
|
NGUYỄN PHƯƠNG
Thật là có lỗi khi để thầy cô và các bạn phải chờ lâu sau khi Tú Gân “trình làng”. Số là thế này. Khi Tú Gân cho ra mắt chùm thơ “Trình làng” như tôi đã giới thiệu, anh ấy có hứa là sẽ cho ra một loạt bài nữa nếu như được các bạn ủng hộ. Quả đúng như tôi dự đoán, sau khi chùm thơ “Trình làng” của Tú Gân được đăng trên trang web gia đình của chúng ta thì ngoài các bài của Cử Giáo, Thanh Thảo, Hoàng Hùng, Trăng Khuyết. . . còn có nhiều cú điện thoại của các bạn gần xa gọi đến khen ngợi, trong đó có cả các bạn đồng nghiệp của tôi nữa. Họ hỏi thăm tin tức, sức khỏe, công việc làm ăn và cả tên thật của Tú Gân nữa. Tôi thật sự sốt ruột về sự im hơi, lặng tiếng của anh chàng này bèn viết bài “Thương nhớ Tú Gân” để đánh tiếng. Thế nhưng vẫn không có hiệu quả, nghĩa là anh ta vẫn im hơi, lặng tiếng. Bao nhiêu người hâm mộ mà anh ta nỡ thờ ơ sao? Lại còn chưa hồi âm thầy cô nữa! Gia đình, sự nghiệp lên như gió Hay vẫn còn co vỏ chuối già Vài lời thăm hỏi, trò xa quá! Xúc động từ đây chung mái nhà. (Thăm hỏi – Cử Giáo) Tôi bực quá, định nhân tiện đi đám giỗ cụ thân sinh của Lê Văn Tý (12C niên khóa 79 – 80) ở kinh 6 Tân Hiệp, sẽ về kinh Đông Bình “hỏi tội” Tú Gân thì được biết anh ấy đang khẩn trương xịt thuốc trừ sâu cho đám ruộng. Lý do quá chính đáng, chúng ta cùng thông cảm cho Tú Gân nhé. Cái Giống phá hoại mùa màng làm tốn không ít thời gian, của cải và sức lực của Tú Gân. Nhưng không vì thế mà Tú Gân hết gân đâu nhé. Anh ấy còn viết sung hơn nữa các bạn ạ. Tôi nói với anh ấy lần này khỏi vượt hơn ba chục cây số tới nhà tôi nữa, mà chỉ cần gọi điện đọc thơ, tôi sẽ chép liền. Anh bạn tôi chưa email nên cũng hơi bất tiện, nhưng bù lại tôi lại nghe được chính tác giả đọc thơ của mình. Nghe Tú Gân đọc mà sướng cái lỗ tai. Tôi còn nhớ loạt bài đầu tiên, cũng là lần đầu tiên tôi nghe Tú Gân đọc thơ. Tôi vừa ngỡ ngàng vừa thích thú. Ví dụ như bài “Tú Gân trình làng” có câu “Thảnh thơi nghiến lợi mới ra lời”. Khi đọc câu thơ này, Tú Gân nhìn tôi, một tay chỉ chỉ xuống bàn, rồi nhấn mạnh, kéo dài hai chữ “nghiến lợi”. Trời đất ơi, nghe sao mà sướng quá! Ở bài “Thăm thầy”, câu thứ hai “Xa mái trường xưa đã nhiều rằm”. Chữ “rằm” Tú Gân đọc nghe rất biểu cảm. Tú Gân không dùng chữ “năm” mặc dù chữ “năm” cũng thanh bằng và cũng đúng vần. Chữ “rằm” đạt hơn cữ “năm” ở cả hai mặt: thanh và ý. Thanh bằng huyền tạo cho giọng thơ trầm, suy tư diễn tả tâm trạng nhớ mong thầy cô cũ; còn về ý, tác giả đếm thời gian xa thầy bằng tháng chưa không phải bằng năm. Nhìn trăng mà nhớ người thì chỉ có những tâm hồn lãng mạn, thanh tao mới có được! Còn ở bài “Ký ức ngày xưa”, đọc đến câu “Yêu hoa, yêu CỎ trong ngây dại”, Tú Gân hơi ngửa người ra phía sau, mặt ngẩng lên, buông hai tiếng “ngây dại” nghe thật cảm động! Sau đó Tú Gân nhắc tôi: “Chữ “CỎ” phải để in hoa nghe!”. Chỉ có tôi mới biết chữ “CỎ” cần phải in hoa từ mấy chục năm trước rồi! Lần này, mặc dù không nhìn thấy diện mạo, cử chỉ, động tác của Tú Gân khi đọc thơ nữa, nhưng nghe qua điện thoại, tôi vẫn thích thú vô cùng. Tôi cảm nhận được tất cả những tình cảm của Tú Gân qua giọng thơ ấy. Cái giọng đọc của Tú Gân nghe sao mà thương quá! Khi thì chua chát, khi thì hào sảng, khi lại nhớ mong đầy tâm trạng. . . Đến nỗi câu nào hay quá, tôi làm bộ nghe không rõ để anh ấy đọc lại. Nghe Tú Gân đọc thơ sướng như vậy, thế nên tôi cảm tác mà có bài: KHÔNG CÓ “MEO” Tôi vái trời anh không có “meo” Để “phôn” còn có lúc chuông reo, Để nghe anh đọc thơ lần nữa, Để cõi lòng tôi hết vắng teo. Không dài dòng, miễn bình luận, thầy cô và các bạn cứ từ từ mà thưởng thức thêm bốn bài thơ này nữa nhé. XIN CẢM ƠN Cảm ơn thầy, bạn, cảm ơn đời. Lời hay, ý tốt đến với tôi. Dẫu phải mai kia lìa dương thế, Thì Tú Gân tôi mãn nguyện rồi. TÂM SỰ Quanh năm vui sống với ruộng đồng Ngoài bà, ba cháu với một ông. Hiện tại ba cháu lại ly nông, Vì thế Gân tôi cứ phải gồng. Suốt ngày lặn lội ở ngoài đồng, Lúc thì ngóng cổ, lúc chổng mông, Tối về co cẳng leo lên mạng, Cuộc đời đang tối bỗng hóa hồng. SUY GẪM Cuộc đời cũng chỉ thế mà thôi, Chán cảnh phù du lắm lắm rồi. Còn lại đây chăng? Là “tình nghĩa” Nhắc đến tim tôi cứ bồi hồi. TÌM THẦY Thần tượng trong tôi có người thầy Dáng người nhỏ nhắn lại hơi gầy, Trước năm bảy chín dạy ở đây Văn thơ kim cổ thời uyên bác, Lòng dạ của thầy thật thẳng ngay. Trong cuộc chia ly từ dạo ấy, Tin thầy biền biệt chốn chân mây. Chỉ ước mong sao gặp lại thầy. Có ai biết thầy Phan Nhật Chiêu hiện nay đang ở đâu không? Chỉ dùm. Xin cảm ơn và hậu tạ thêm mấy bài thơ nữa. Tú Gân Tú Gân xem bài viết này, có gì không bằng lòng thì cứ chửi, tôi chấp nhận nghe hết. Rạch Giá, ngày 15 tháng 2 năm 2012. Nguyễn Phương |
|
|
Copyright© 2012
Thời gian tải trang: 0.10 giây