Thông tin tiện ích  

   

Tin Nhắn

sondung: Xin lỗi Thầy Cô em đi hoang lâu giờ mới trở về thăm lại trường xưa. Em hứa từ nay sẽ không đi xa nữa.
sondung: Chào Thầy Cô! Em mới gởi bài viết: TRÙNG DƯƠNG HỘI NGỘ vào trang văn, nhờ Thầy Cô giúp em gởi Video và hình ảnh vào trang của bài, em không biết cách gởi hình vào ạ! Cám ơn Thầy Cô!
sondung: Chào Thầy Cô
Thanha: Thầy cô chúc Gia đình Thắng Nhung năm mới nhiều sức khỏe , vui vẻ, hạnh phúc
Thanha: Thầy cô cám ơn quá Giáng Sinh và Năm Mới của gia đình Thắng Nhung gửi vừa kịp lúc cả nhà đông đủ.Vui lắm Nhung ơi!Bánh Tét tuyệt vời! ...ngon quá đi ăn bánh nhớ má
Thanha: Thành thật chia buồn cùng gia đình và tang quyến về sự mất mát này Cụ bà thọ 93 tuổi.Cám ơn em về bài hát "Mợ tôi"
dpham66: Mẹ Minh Đức mới vừa qua đời. Bà thọ 93 tuổi. MĐ mới đăng bài hát về mẹ "Mợ Tôi". Xin mời thầy cô và các bạn vào xem... Tears!
Thanha: Chào Thanh Cẩm, thầy cô rất vui mừng gặp lại em.Chúc em nhiều sức khỏe và niềm vui khi trở về maitruongxuath.org
Thanh Cam: Chào cô và các anh chị em! Lâu nay em biệt tích, thật là có lỗi với mọi người! Giờ viết tin nhắn tính bấm “nhập” để xuống dòng, rồi chữ biến mất nên viết lại, thành ra chào hai ba lần!
Thanh Cam: Chào cô và các anh chị em!
Thanh Cam: Chào cô và các anh chị em!
Thanh Cam: Chào cô!
Thanha: TC chao dang cao, em và gia dinh khỏe ? lâu quá mới thấy em ghé thăm trường xưa. Hân hạnh đón tiếp.
dang cao: Chào TC
TÚ VĨNH: Kính chào thầy cô và các bạn. Chúc MTX một năm mới an khang thịnh vượng, vạn sự như ý.
Thanha: Thầy cô cám ơn hai em Thắng Nhung về những chiếc bánh chưng và bánh tét tình nghĩa đã gởi đến thầy cô nhân mùa Giáng Sinh-Năm Mới. Chúc gia đình hai em một mùa Giáng Sinh An bình và năm mới thành đạt.
Thanha: Cầu xin cho tất cả mọi người bình an qua mùa Covid. Năm nay buồn quá hả Thảo?. TC ở nhà suốt không dám đi đâu trừ lúc đi chợ và chạy xe đạp vô rừng.
Thanh Thảo: Em cám ơn TC nhiều ạ . Em cũng đang nghĩ cho cách này . Em sẽ cố gắng . Năm nay 2020 trọn năm bị Covid nên tháng 12 này ko bận làm bánh cho nhà Thờ và hãng TC ơi .
Thanha: TC đã đưa hình lên rồi. Em đừng ngại trong việc đưa hình, cứ viết bài TC sẽ đưa hình giúp. Cám ơn em.
Thanha: Vậy khi nào rảnh em viết bài và lên hình nhé.Thầy cô chúc em thành công.
Thanh Thảo: Nhưng chưa biết cách đưa hình vào như thế nào ? Bắt đầu tùn tới này em bận cho đến cuối tháng 12 về làm bánh . Em cám ơn TC đã sưu tầm được trang up hình này .
Thanh Thảo: Em đã sign in vào Imgur rồi TC ơi !
Thanha: Thầy Cô chỉ các em muốn post hình ảnh cá nhân vào MTX, các em hãy up vào Imgur rồi copy qua như trước đây đối với Flickr hoặc Photobucket. Bởi vì Imgur tiện lợi hơn, không cần có tài khoản và không giới hạn dung lượng.
Thanha: Kinh Thần Nông còn có bài "Trung uy nuôi tôm" tác giả Phương Toàn.
Thanha: Mời các em nghe đọc truyện người thật việc thật, người viết ở kinh Thần nông (kinh 5) .
Thanha: Đã có video buổi họp mặt ngày 8/6 tại trường mới C3 Tân Hiệp, do đài phát thanh truyển hình địa phương Tân Hiệp quay.
Thanha: Cám ơn Minh Châu đã báo cáo quĩ tới ngày 20/3/2019. Còn 3 tuần nữa chúng ta có kỳ họp vào ngày 8/6. Minh Châu kiểm tra tài khoản thường xuyên và báo cáo kịp thời lên quĩ những mạnh thường quân ủng hộ cho kỳ họp mặt này. Cám ơn em.
Thanh Thảo: Dạ Thầy Cô . Sau chuyến du lịch VN lần này , Nancy nói với mẹ : < VN đẹp quá ! Mai mốt đi làm có tiền , con sẽ về một mình ! > . Vậy là vui rồi TC ơi . Một đứa trẻ sanh ra ở Mỹ . Khi theo Mẹ về thăm quê hương mà khen được VN rất đẹp là quá tốt rồi . Chỉ sợ dẫn chúng về , nó chê ko bao giờ trở lại nữa thì nguy .
Thanha: Nancy thích lắm đây, TC không muốn vào bài comment để bài Thanh Thảo cuối cùng các bạn vào xem cho dễ.
Thanha: Chào Thanh Thảo,đọc bài du lịch miền Trung thích lắm, hy vọng tháng 6 nầy về họp mặt sẽ có dịp ra nơi ây.
Trieu Nguyen: Em kính chào thầy cô! Em cảm ơn thầy cô đã luôn chú ý và động viên em.
Thanha: Chào em Trieu Nguyen sau, thời gian vắng bóng trở lại trường xưa với ngòi bút điêu luyện hơn, văn hay chữ tốt hơn đem lại sinh khí mới với luồng gió cũ kỷ đong đầy kỷ niệm một thời khốn khó miền Cái Sắn. Cám ơn sự trở lại của em, trường xưa cảm thấy ấm áp hơn.
caonguyen: Chúc Út Sao và gia đình giáng sinh vui
vẻ
sondung: Dạ! Thưa Thầy Cô . Hôm giờ mấy cháu Vy Ngọc bận việc quá nên chưa làm clip video được , em thì mò hoài mà chưa vô phim được ,em có nhắn tin nhờ Thầy lúc nào rảnh đưa vô dùm vì những đoạn phim đó em giở qua phone của Thầy đó . Kính
Thanha: Chào Sondung, Phim em quay cho TC nhờ bé Vy đưa vào Youtube, sau đó chuyển link vào nội dung MTX như một bài viết,, để minh họa cho hai bài thơ trên. Thơ hay lắm sondung ạ. Cám ơn hai em.
sondung: Dạ chúng em cám ơn Thầy Cô đã tìm giúp , chúng em sẽ xin hoàn thành công việc ạ !

Để gửi tin nhắn xin hãy đăng nhập.
   
   

Trang web hiện có:
155 khách & 0 thành viên trực tuyến

   
Chào Khách quý
Tên đăng nhập: Mật mã: Tự động đăng nhập

Văn xuôi, chuyển kể, hồi ký...
  • Trang:
  • 1
  • 2

NỘI DUNG CỦA CHỦ ĐỀ:

CHÚNG TA SẼ NGHĨ GÌ? cách đây 12 năm, 1 tháng #3875

Không tìm thấy tập tin đính kèm Jade-Buddha-Temple.jpg




Kính thưa các bạn,

Bất luận chúng ta theo đạo nào, thì những
người dẫn dắt tâm hồn của chúng ta cũng luôn muốn dẫn dắt nó theo chiều hướng tích cực!

Tôi còn nhớ...hơn 30 năm trước, khi tôi vừa đặt chân lên xứ người, tôi có dự lễ Phật Đản ,tại một ngôi chùa đơn sơ ở london.

Thời đó người Việt còn nghèo lắm...nên "chùa" cũng nghèo theo, nó chỉ là một căn nhà nhỏ cũ kỹ, tạm bợ, đến nỗi bàn ghế còn
không đủ cho khách ngồi, dù khách không quá 20 người..
.
Người ta chọn một khoảng không gian Trang trọng nhất để lập bàn thờ Phật...
Chúng tôi vào thắp nhang...
Kẻ thì đọc kinh , kẻ cầu nguyện...

Các bạn biết đó, tất cả chúng tôi là những kẻ từng vượt biển, đã từng thấy sinh mạng con người thật nhỏ nhoi giữa Trùng Dương bao la, đã từng bị cướp biển Thái Lan, đã có kẻ từng vì quá đói mà ăn thịt đồng loại.... Tôi nói lên điều nầy, để nhấn mạnh rằng, trong những lúc tưởng như kề cận cái chết đó ...con người suy nghỉ gì?

Tôi đã từng trầm mình trong nước biển 4 ngày 5 đêm , cùng với 5 người nữa.
6 người bám vào một thân Tre chừng 4 thước, cứ vậy trôi tà tà theo dòng nước...
4 ngày 5 đêm ...không ăn , không uống, không có thuốc cầm máu..(tôi bị thương vì bị một nhát chém bằng búa ở sau lưng ,
của cướp biển Thái Lan)

Trong 6 người của chúng tôi, thì có 3 người không chịu được cái đói, cái lạnh, cái khát..đã bị Điên.

Tôi thì chưa bị ...nhưng khi tôi cận kề cái chết... tôi nghĩ gì

Thế còn bạn... Thử đoán, bạn sẽ nghĩ gì?!...

Xin trở lại chuyện ở ngôi chùa...
Khi tôi đứng lên để cắm nhang vào cái Lư, tôi nhìn vào phía sau bàn thờ Phật , bạn biết tôi đã gặp ai không.. ?
Đôi mắt tôi chạm vào đôi mắt của ...Cha, vâng ! Cha đã cố gắng rời giường bịnh để đến đây, cha đã bỏ không làm lể ở nhà thờ
sáng nay vì không được khỏe , thế nhưng chiều nay cha lại có mặt ở đây..

Cha già lắm rồi...
Ông sư...cũng già lắm...

Hai người ngồi đối diện nhau, giữa hai người là bình Trà .

Theo bạn ...họ đang nghĩ gì?!

BS .4.10.12
Tb. Tôi theo Cả  hai đạo!

└(≣) CHÚNG TA SẼ NGHĨ GÌ? cách đây 12 năm, 1 tháng #3887

Anh Băng Sơn... giờ em mới biết anh đã trải qua những ngày khủng khiếp,
anh nợ lại em giọt nước mắt...ai muốn hơn thua, đọc xong chuyện anh kể chắc hết dám
sân si..
Sống trên đời giảng thuyết tốt mấy nhưng sống không biết trân trọng yêu thương đồng loại thì cũng là con số không... chuyện hai nhà tôn giáo, cám ơn anh đã cho em thêm bài học tình người
Chúc anh và gia đình luôn bình an

SG-05.10.12
MC

└(≣) CHÚNG TA SẼ NGHĨ GÌ? cách đây 12 năm, 1 tháng #3888

Cảm ơn em đã " còm" (comment) , sao em khỏe không, vừa rồi em bịnh
nặng lắm phải hông? giữ gìn sức khoẻ nghen, cho Anh kính gởi lời thăm
Bác và gia đình ! Anh.

BS.5.10.12

└(≣) CHÚNG TA SẼ NGHĨ GÌ? cách đây 12 năm, 1 tháng #3889

MẤT - CÒN - AI BIẾT ?

...còn 255 ngày nữa!
Đây là lời nói cuối cùng của Bill Proctor vào một sáng không quên,thứ tư ngày 26-09-12
và sau buổi trưa ông có thói quen ra Gold Gym để tập thể dục một tiếng.Ông đã không trở về chỗ làm được,chỉ vì thật sự ông đã ra đi.Chỉ còn 255 ngày nữa là ông sẽ về hưu.Để ông bước vào 66 tuổi,sau hơn 2/3 cuộc đời còm cõi đi làm,ông hy vọng ngày đó ông thật sự được nghỉ ngơi để an hưởng tuổi già,có vợ nhưng không có con.
Cứ mỗi sáng mọị người thường hay uống cafe trước khi vào làm...ông rất vui vẻ và hòa
nhã,người Mỹ họ rất hay cho dù không thích bạn nhưng luôn luôn có một nụ cười tươi
và câu chào hỏi lịch sự tối thiểu trong xã giao của họ.
Tôi sẽ sống tới 100 tuổi! Ông từng nói với tôi.
Đúng đó Bill,bởi vì ông là một người < không bệnh tật > ăn uống rất kỹ càng.Chúc mừng ông đã làm được những điều đó,mà ít ai làm được ,ngay cả bản thân tôi.
Nhưng trưa nay,sau khi lái xe đến câu lạc bộ thể dục...nói là ông tập mệt rồi ngất xỉu nhưng không,đến nơi ông cảm thấy mệt và yêu cầu nhân viên ở đó gọi xe cấp cứu ...nhưng trên đường tới bệnh viện,ông đã tắt thở.Có thể ông không biết được,trưa nay ông đã vĩnh viễn rời xa thế gian này,tối nay không cùng người vợ dùng bữa ăn tối trong căn nhà ấm cúng và ông không có cơ hội trở lại chỗ làm mà ông đã rời nó trước đó.
Tôi mất đi thói quen lấy ly cafe và chào ông mỗi sáng...chúng tôi đều thương tiếc cho ông...ông đã đếm từng ngày một...từng ngày...để mong đợi cái ngày về hưu của
ông.Nhưng số mạng đã không mỉm cười với ông...bao điều mơ ước khi về gìa đã chấm dứt
...ông để lại rất nhiều tiền của...nhưng không thể mang theo...cái ông mang theo
được là con người sống luôn được mọi người yêu mến và quí trọng...
Chúng tôi thật sự đã mất đi người bạn gìa đó.

Xin vĩnh biệt Bill Proctor !

Thanh Thảo
CA,05.10.12

└(≣) CHÚNG TA SẼ NGHĨ GÌ? cách đây 12 năm, 1 tháng #3917

- Xin cảm ơn Cỏ Xanh đã có bài viết " nhỏ ", thay cho lời "còm". Trân trọng !
- Thiệt , đọc những lời 4T khen mà tui " khoái" quá trời luôn, nhưng không
dám nhận đâu, mong 4T vui nghe!
BS.8.10.12

└(≣) CHÚNG TA SẼ NGHĨ GÌ? cách đây 12 năm, 1 tháng #3919

Kính thưa các bạn!

Xin trở lại với câu chuyện của đầu Trang nầy...
Ở đây , tôi có đưa ra 3 câu hỏi :
- khi kề cận cái chết , tôi ...nghĩ gì?
- Thế còn bạn , lúc đó, bạn sẽ nghĩ gì?
- Và chuyện Cha và Sư Ông ngồi đối mặt nhau uống Trà trong ngôi chùa
rách nát, trong đêm Phật Đản, họ.. nghĩ gì?
Cái mà tôi nghĩ thì ...chẳng có gì đáng nói, vì tôi chỉ là một người bạn cùng
trang lứa với các bạn mà thôi, tôi có nghĩ gì đi chăng nữa thì cũng
chẳng phải là "danh ngôn" cho cuộc đời nầy...( nhưng tôi có " thấy"- khi nào
rảnh- tôi sẽ kể..cho "buồn" chơi...)
Còn chuyện bạn sẽ ...suy nghĩ gì* trong lúc cận kề cái chết, thì dĩ nhiên bạn
biết hơn tôi, vậy xin để yên nó trong lòng của bạn nhé! Còn nếu thấy thoải
mái thì vào đây chia sẻ vậy!
Vậy , chỉ còn lại hai nhà Tôn giáo! Họ đã nghĩ gì?
Tôi được cái may mắn là rất gần gũi với Cha và Sư Ông, Cả hai từng đã
tạm trú với tôi, ở đảo Palawan , thuộc Phi- luật -Tân.
Khi tôi đến định cư tại Anh , tôi hay đến chùa và nhà thờ lắm, chỉ vì một
phần vì buồn,muốn có người để nói chuyện thì phải đến những nơi nầy.
Phần nửa, tôi có khiếu với những chuyện vặt như..điện, gas,nước...hay là
thành lập ban nhạc cho nhà chùa, ca đoàn cho nhà thờ...nên tối ngày tôi
có mặt ở hai nơi nầy.
Thế là tôi gần gũi với Cha và Sư Ông hơn bao giờ hết...
Một hôm, nhân lúc trà dư tửu hậu, tôi có hỏi cha vậy chứ sao cha có mặt
đêm đó, đêm lể Phật Đản ở chùa đó...
Cha nhìn tôi cười,miệng thì nói, tay thì chỉ chỉ trên trời:
....Vì người mình ở đây ít quá! Phải đoàn kết mới được, vả lại trên ấy
cũng muốn Cha làm như vậy mà!...
......


*.....Suy nghĩ gì...suy nghĩ gì?
Đố các bạn còn nhớ câu nói nầy của Thầy Cô nào hay dùng? Ở trường cấp
2 Tân Hiệp.
BS.8.10.12
  • Trang:
  • 1
  • 2
Copyright© 2012
Thời gian tải trang: 0.13 giây
   
© maitruongxuath.org