Chào Khách quý
|
Những bài học về cuộc sống để làm giàu thêm giá trị tinh thần của mỗi người.
|
NỘI DUNG CỦA CHỦ ĐỀ:
└(≣) NHỮNG MẪU CHUYỆN ĐÁNG SUY GẪM cách đây 2 tháng, 2 tuần #23590
|
Ngẫm.. !!! Tôi là một cậu bé sinh ra và lớn lên ở thành phố nên không biết nhiều về cây chuối. Có một lần nhìn thấy một cây chuối có buồng, tôi hỏi ba tôi: “Ba , trong cuộc đời của một cây chuối nó sinh ra được bao nhiều buồng?” “Chỉ một buồng duy nhất thôi con ạ.” - ba tôi trả lời. Tôi ngạc nhiên về câu trả lời của ba . Tôi cứ đinh ninh trong cuộc đời của mình một cây chuối ít nhất cũng phải cho vài buồng quả. “Khi buồng chuối chín cũng là lúc cây chuối mẹ chết đi.” - ba tôi nói thêm. Về sau, tôi có dịp được nhìn một cây chuối mang một buồng quả chín. Lá của cây chuối mẹ héo rũ, xác xơ và thân của nó oằn xuống như sắp gãy vì nó phải mang trên mình một buồng chuối nặng trĩu. Chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, khi buồng chuối chín hoàn toàn, cây chuối mẹ sẽ gục hẳn xuống. Trong quá trình nuôi buồng chuối, cây chuối mẹ đã hy sinh những phần tinh túy nhất của mình - chất dinh dưỡng trong gốc, thân và lá - để dồn cho những quả chuối được chín, để dâng cho đời những trái chuối ngon ngọt. Hóa ra lâu nay hằng ngày tôi vẫn ăn chuối và thỉnh thoảng vẫn nhìn thấy một bụi chuối mà không hề hay biết cây chuối tượng trưng cho một hình ảnh đẹp về sự hy sinh. Và bạn biết không, dưới gốc cây chuối mẹ sắp chết đi, tôi nhìn thấy chồi non của một cây chuối mới. Một cuộc sống mới, một sự hy sinh mới lại bắt đầu… Hình ảnh cây chuối mang một quày chuối nặng trĩu không xa lạ đối với chúng ta ; nhưng có bao nhiêu người nghĩ rằng cây chuối chính là hình ảnh của người mẹ hiền. Ta chỉ nhìn những quày chuối to béo, nõn nà mà quên đi những thân chuối xác xơ, héo tàn. Có khi ta dành gần cả cuộc đời để đi tìm cái đẹp tận đẩu tận đâu mà quên những cái đẹp tuyệt vời ở gần bên ta...❤ Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ! Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha!!! TC (ST) 24.12.24 |
|
└(≣) NHỮNG MẪU CHUYỆN ĐÁNG SUY GẪM cách đây 1 tháng, 1 tuần #23620
|
BẠN CŨ
Nó học rất giỏi, là cây văn nghệ phong trào của khoa, được nhiều bạn bè thương mến, là crush của nhiều cô gái Đại học Kinh tế K35 năm đó. Đang năm 3, cả lớp bất ngờ khi nó tự tổ chức 1 bữa tiệc ngọt để chia tay bạn bè về quê do gia đình không kham nổi chi phí sinh hoạt đắt đỏ ở Sài Gòn. 10 năm sau Vất vả cơm áo gạo tiền khiến nó già trước tuổi, gánh nặng gia đình làm cho thể xác nó càng thêm còm cõi, những vết chân chim hằn sau đuôi mắt làm cho ánh nhìn của nó lúc nào cũng đau đáu tâm tư. Một số ae K35 Khoa Kinh doanh Quốc tế tìm hiểu được biết nó hiện nay đang chạy xe ôm, sống vất vả trong 1 phòng cho thuê miết tận Tân Kì-Tân Quý và quyết định dành cho nó 1 sự bất ngờ. Chiều hôm đó, đang ngáp ngắn ngáp dài chờ khách ở Vòng xoay Hàng Xanh nó nhận được 1 cú điện thoại lạ, người khách yêu cầu mua cho họ 32 cái phong bì và ship đến phòng VIP 3 của 1 nhà hàng nổi tiếng Sài gòn trên Quận 1, phí ship là 150k, yêu cầu là trước khi vào phòng phải gọi điện thoại cho họ để xác nhận. Mừng thầm vì bữa tối nay gia đình có được thêm món ăn ngon, nó xoay đầu xe 180 độ trực chỉ về khu trung tâm... Choáng ngợp với khung cảnh sang trọng của nhà hàng, nó rụt rè nhờ nhân viên phục vụ dẫn đến phòng VIP mà người khách lạ đã dặn. Sau cuộc điện thoại xác nhận, nó đẩy cửa bước vào....Không tin vào mắt mình, đứng dọc lối vào sau cánh cửa là hai hàng những con người áo quần sang trọng đồng loạt gọi tên, vỗ tay, ôm hôn nó, tự nhủ chắc họ nhầm mình với ai đó, rồi nó càng ngạc nhiên hơn, họ gọi đúng tên mình mà... Định thần sau vài giây, nó nhận ra đây là tập thể K35 Khoa Kinh doanh QT yêu thương thuở nào. Một số đi công tác xa thì không có mặt, cả nó nữa là 33 người. Thằng Tường lớp trưởng sau khi nhận cái túi đựng phong bì rỗng bèn đưa nó vào 1 căn phòng rộng hơn, trong đó bàn tiệc đã sẵn sàng để chờ 1 mình nó. Bạn bè gặp nhau mừng mừng tủi tủi cùng ôn lại chuyện cũ, ai cũng tránh không nhắc tới chuyện gia đình nó hiện thời. Rồi cuộc vui tàn, bạn bè chia tay, Tường trước khi tiễn nó về cầm lại túi phong bì nhét vào trong áo khoác sờn vai của nó, kéo khoá cẩn thận và nói: -- Sợ mời mày không đến nên bọn tao phải dùng hạ sách này, mong mày thông cảm. Đêm đó nó về tới nhà khoảng 9h, lòng vui vì gặp lại lứa bạn bè thành đạt, nhìn lại mình cũng thoáng buồn vì tết nhất đến nơi mà chưa sắm sửa được gì cho vợ và con. Vợ nó đón ngay cổng, phụ đẩy chiếc xe cà tàng lên cái cầu cao dắt vô nhà, sẽ sàng cởi cái áo khoác của nó ra. Quái lạ, sao hôm nay cái áo nặng vậy, vợ nó hỏi: -- Anh bỏ cái gì trong này à? Nó nói: mấy cái phong bì không thôi mà. -- Tò mò, vợ nó mở ra xem. Ui chao, trong phong bì nào cũng có tiền, tiền Việt có, đô Mỹ có, đô Úc có. Vợ nó vội lay hắn, lúc này đã thấm mệt: Anh, tiền đâu ra nhiều vậy, phong bì nào cũng tiền? Nó vùng dậy, hết đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác khi đọc được tờ giấy do Tường viết: " Đây là số tiền ae lớp tạm hỗ trợ cho mày và gia đình đón Xuân Kỷ Hợi, đừng suy nghĩ gì cả. Đó là tấm lòng của các bạn mình" Mắt nó nhoà đi và lòng nó ấm lại như bếp lửa hồng của nồi bánh tét ai đó đang nấu bên hông khu nhà trọ... TC (st) 4.2.25 (mùng 7 tết) Một ông lão đã 76 tuổi, ở cùng vợ trong một căn hộ cho thuê ở thành phố San Francisco nước Mỹ. Ông chưa từng mặc qua quần áo hàng hiệu, kính mắt rất cũ kỹ, đồng hồ đeo tay cũng không hợp thời. Ông không thích món ăn ngon, thích nhất là sữa hâm nóng và bánh sandwich cà chua giá rẻ. Ông cũng không có ô tô riêng, ra ngoài thường đều đi bằng xe buýt, túi xách mà ông từng dùng để đi làm là túi vải. Mặc khác, nếu bạn cùng ông đến một quán rượu nhỏ uống bia, ông nhất định sẽ cẩn thận kiểm tra đối chiếu hóa đơn; nếu bạn ở lại nhà ông ấy, trước khi ngủ ông ấy nhất định sẽ nhắc bạn tắt đèn. Một ông già keo kiệt nghèo khó như vậy, bạn có biết trước 76 tuổi ông đã làm những việc gì chăng? Ông đã từng cống hiến cho đại học Cornell 588 triệu đô la Mỹ, cho đại học California 125 triệu đô la Mỹ, cho đại học Stanford 60 triệu đô la Mỹ. Ông từng bỏ vốn 1 tỷ đô la cải tạo và xây mới 7 trường đại học ở New Ireland và hai trường đại học ở Northern Ireland. Ông từng thành lập quỹ từ thiện để phẫu thuật sứt môi hở hàm ếch cho trẻ em ở các nước đang phát triển… Cho đến nay, ông đã quyên 4 tỷ đô la, còn 4 tỷ nữa đang chuẩn bị quyên góp. Ông là người sáng lập tập đoàn được miễn thuế toàn cầu DFS. Keo kiệt với chính mình, hào phóng với mọi người, thích kiếm tiền lại không thích được tiền – ông là Chuck Feeney. Trước mắt, Chuck Feeney còn ba nguyện vọng: Một là trước năm 2016 quyên hết 4 tỷ đô la còn lại, nếu không chết không nhắm mắt. Hiện tại, từ số tiền kia mỗi năm đều có hơn 400 triệu đô la chảy về các nơi cần trên thế giới. Ông đã dựng nên một tấm gương cho những người giàu có: “Trong khi hưởng thụ cuộc sống đồng thời quyên góp cho mọi người”. Bill Gates và Warren Buffett đều chịu ảnh hưởng nhiều từ ông mà đã thay đổi hành động của mình. Sau khi việc thiện của Chuck Feeney bị tiết lộ ra, rất nhiều phóng viên muốn tiếp xúc với ông. Trong tâm ai cũng đều có một nghi vấn: Làm sao Chuck Feeney có thể dửng dưng trước gia tài hàng tỷ đô la kia chứ? Đối với nghi vấn của mọi người, Chuck Feeney mỉm cười kể cho mọi người một câu chuyện: “Một con hồ ly thấy bồ đào trong vườn kết trái đầy, muốn vào trong ăn một chầu no bụng, nhưng giờ nó mập quá, không chui vào được. Thế là ba ngày ba đêm nó không ăn không uống để thân thể gầy xuống, cuối cùng cũng chui vào được! Ăn no nê, cảm thấy thỏa mãn, nhưng khi nó muốn rời đi, lại không chui ra được. Bất đắc dĩ đành phải giở trò cũ, lại ba ngày ba đêm không ăn uống. Kết quả, lúc nó đi ra, bụng vẫn giống như lúc đi vào.” Kể xong câu chuyện, Chuck Feeney nói: “Chỗ Thượng Đế ở không có ngân hàng, mỗi người đều là trần trụi sinh ra, cuối cùng cũng đơn độc ra đi, không ai có thể mang theo tài phú và danh tiếng mà bản thân đã đau khổ tìm kiếm cả đời.” Truyền thông hỏi Chuck Feeney, vì sao ông lại quyên góp hết gia tài của mình? Câu trả lời của ông đơn giản và ngoài dự đoán của mọi người! Ông nói: “Bởi vì tấm vải che tử thi không có túi.” (Nguồn Internet) |
|
└(≣) NHỮNG MẪU CHUYỆN ĐÁNG SUY GẪM cách đây 2 tuần, 3 ngày #23636
|
CÁI NHÌN VỀ HẠNH PHÚC
Có 2 vợ chồng cãi nhau, chồng hét lên: - Cô đi đi, mang theo tất cả những gì là của cô. Vợ vừa khóc vừa thu xếp quần áo và lấy một bao tải lớn úp vào người chồng bảo: - Anh chui vào đây! Chồng hoảng quá: - Cô làm gì vậy? Vợ thẳng giọng nói: - Anh cũng là của tôi. Người chồng đột nhiên rơi nước mắt ôm lấy vợ mình "Anh xin lỗi"... Trong những lúc mâu thuẫn, các bạn nên nhớ "có người buông thì cũng phải có người giữ lại" Đó mới là yêu, là nghĩa, là gia đình của nhau! ❤ Đích đến của tình yêu không phải là hôn nhân mà là hôn nhân hạnh phúc. Để kết hôn và yêu một người thì chỉ cần tình yêu, nhưng để duy trì cuộc hôn nhân đó thì cần cả tình yêu và trí tuệ, cần cả sự tu tâm dưỡng tính, bao dung, thấu hiểu mới làm được. Sống hạnh phúc với người khác là thử thách lớn nhất trên đời. Rất dễ sống hòa bình yên một mình, rất khó sống bình yên với người khác - bởi vì hai thế giới va chạm, hai thế giới gặp nhau... đôi khi đối lập, đôi khi va chạm. Nhưng chính thử thách ấy mới là ý nghĩa thực sự của tình yêu. Nếu bạn chạy trốn khỏi những mâu thuẫn, bạn cũng đang chạy trốn khỏi cơ hội trưởng thành. Nhưng nếu bạn dám bước vào nó, đối diện với mọi khúc mắc bằng sự bao dung và thấu hiểu, thì nỗi đau có thể hóa thành phúc lành, và thử thách có thể biến thành một mối quan hệ bền vững, đẹp đẽ theo thời gian. Hạnh phúc không phải là tìm một người hoàn hảo, mà là học cách yêu thương một người không hoàn hảo theo cách hoàn hảo nhất. ❤️ Chúc các bạn luôn có thể tỉnh thức, bình tâm để nhìn sâu Sưu tầm |
|
|
Copyright© 2012
Thời gian tải trang: 0.12 giây